Truyện ngắn: Mối Mai
Tác giả: Vô Khang Tán Nhân
Chương 06
Biên tập: Li
T n m c ầu nhìn n n ch hay t.Đừng để nỗi nhớ miên man trong đêm thật dài
Cô ã nhà st ngày li. Nhà h Đng c trm ghé thm, c ph n phg c àn bà, con gái thì sao mà nghe c? T là ngay trong êm , nhà cô ã bổ sung thêm ngư c gác, c cô thì bắt ph l tu t khuê các khg ra cổng trưc, khg bưc a sau ngày tr.Áo trắng chia ly, tuổi học trò
May mà hôm qua t trm ã sa lư. Đ th d qc, nhà hVậy mà sao anh ra đi để lại em trong cơn mơ
Đng khg c giàu c trưc nữa, trong khi vic cg c ti n th t trm bắt thì cg gm bt ngư c gác i. Nh vậy cô m c thể mo h chun ra y.Cho con thấy cuộc sống tuy vất vả
Chợt, cô ngg ầu và bắt g h mắt g c thể ni là u dàng c chàng m quen t vài hôm. Giy phút , ti tim cô bỗng lỡ nhịp.Anh giờ chẳng thể làm gì tốt hơn
T gy hôm cô chỉ nhìn thog qua ri bỏ v hp trang sc, n khg nh c số thoi mà chỉ nh log thog cái ịa chỉ. Cô hỏi mãi m m c nơi y g khi nơi li ch vui m.những trái mận Thất Khê thật giòn
Mình n sợ hãi – Cô nghĩ.Tình yêu của em tựa ngàn tia nắng
Mình và chàng h Lục này chỉ c dun g gỡ m l, vậy mà ngư ta va m mình ã t. Mình gan hm hay sao mà dám tin tưng ngư l t? Ai t c b dư lp da kia là ngư hay ma?Cho con thấy cuộc sống tuy vất vả
Tuy vậy cô cg n mn thử m phen.Từ ngày anh đi, từ ngày anh bước ra khỏi cuộc đời em
- Anh Lục, t …Ngoài câu em ở đây nhớ anh vơi đầy
- T t.Những vụng về của tuổi ngây ngô
Vẻ u dàng chợt thog tr gng m pơng vụt tắt kh cô c cảm tưng n chỉ là ảo giác c mình.Nghe anh
- Đi theo t.Hành tinh của hai chúng ta?
Đi theo mà T n c hoang mang. Cô ch t v chàng này cả, tm ch t h ầy ủ cg khg g cô lu c cảm giác nơi c t cô mn m km. Cô khg thể ni rõ n là , chỉ cảm nn c r trưc m mình c m con sg mà mình sợ nưc n khg dám bơi qua, cg ch c th ể vt. C chàng h Lục ã ng sẵn b kia b, ang y tay gi cô.Từng là những nắm tay mềm thật ấm đối với anh
T su trong thm tm, cô mn tin tưng , mn áp li .những gồng gánh áo xanh áo nâu
Nng cô cg l lẫm bi ng m qua, dẫu cô giãy giụa trong khổ au, tự cu n th mình t n g tr cg chỉ ng b nhìn cô t ngã vi li giãy giụa. T n ng kinh nghim kh cô cảm th Lục Đc c vấn .Và đi Bali một mình ngắm biển khơi
Đang l cô nghĩ chuy nhỡ o cô l nh nh c mình, cô c n ng ý hay khg, thì ã dng bưc và o:Cùng đi hết quãng đường
- Đ ri.Chọn yêu anh hay chọn phút giây biệt ly?
Đ trưc là m t nhà khg quá ln. Cô i theo v nhà, khg ng b trong thn v phong cách Trung Hoa g li dung h thêm các c ngh thu m ể to n m cảm giác pơng Đg kỳ ảo. Xung qu phg toàn ng t cô ca tng g bao gi.Có cơn mưa nào đến bất chợt
Anh dẫn cô trưc m c phg:Nghe anh
- Cg vic chủ yếu c cô di ra y.câu ca dao xưa
Ni ri m a phg ra. T tr mắt ngc nhn khi th ngoài m tng pha a sổ ra, ba m c li c phg u c chc giá lấp ầy sách. Nơi gc tng c xếp ầy báo ch, tập san và tài liu.Để yêu anh hahh
C nhiu sách v t này ư? T trố mắt.Địa linh linh, anh rung rinh
Nng mà i ln xn.Khi em lớn
Dng Lục Đc cg t mình t dn dẹp phg l vic n ã lúng túng hg ging:Hành tinh của hai chúng ta?
- T sẽ trả lng theo gi, m tu t thu ba ngày, mỗi ngày l vic t nh là tg. Cô c thể p xếp ty theo nh hình c mình. Ngoài ra nếu cô mn l thêm cg c. Cô th sao?Đến bây giờ nhìn lại vẫn chưa phục
Ni tt ã r lu T khg g c chuy tốt tr ban t này.thuốc lá sợi vàng mộc nhĩ măng khô
- T c thể l.Những vì sao vụt tắt phía trước anh bỗng chốc tối đen
T áp li ngay, sau c hỏi:Vậy nên chẳng thể buông tay dễ dàng
- Khg t ph xưng hô i t n?Ngược xuôi bon chen đất khách
- T t Trấn Chi, Lục Trấn Chi.Ta được chung đôi như suối, được trăng thanh
M ầu Lục Đc cảm th y chỉ là m qu ịnh bng b c mình g ch m ã t h tài liu và sách c u c p xếp li gn g. T g thi quen c li ch vì t mà ph thay . V dụ thch bỏ tài liu ang dng cnh sofa, gi thì chúng n g c xếp rng theo tng loi ể l c là c thể m c ngay mà khg c hỏi cô.Những lời ca tuyệt vời chúng con dâng lên mẹ
Ng chi t này kh t khen mình vì ã c m qu ịnh úng .Em sẽ ngã đau hơn bây giờ
C T cg tng c ké sách c trong l rh rỗi.Em nào đâu kén cá chọn canh
Nng c cô r sợ .Tháng 5 đến, lòng xôn xao chợt nhớ
L ầu tn bắt g, cô ã gi nảy mình, suýt thì l rơi sách.Ngày em lớn
Anh suy tư chút và cho r mình ã m c ngun do. T là sau , mỗi l T c sách, u ngi b, xem tài liu, c sách hay xử lý cg vic. Mà khi T sẽ bn cn lc mãi, ch t c c c chữ n khg. Đc vài l, Lục Đc tm dng cg vic ang dang d:Em vui như bao nhiêu lâu trở lại mùa yêu đầu
- Sao t?Thiên linh linh, địa linh linh, í a
N con thỏ gi mình, T toan gấp sách li g ri cô cố ép n th ph bình tĩnh:Áo em dệt khéo
- Khg sao.lăn bình yên trong ký ức
Nng t sau hôm , T ã tho mái n khi c sách trong phg l vic c .Vì chính em cô gái ngày hôm qua
=+++Ngoài câu em ở đây nhớ anh vơi đầy
L T tỉnh dậy, chc chug trong phg ang t ra ng m th trầm ục. Ha ra cô ã ngủ th i tr bàn. Tr ã t g cô li khg th lnh vì tr ngư c choàng thêm chc áo khoác. Trong nhà Lục Trấn Chi khg c ngư hầu n ch o cg rõ ngư khoác áo cho cô là ai.Để cho mưa lân la hỏi thăm lẻn vào trộm đi khế ước trăm năm
Con ngư Lục Trấn Chi khác b hoàn toàn i t cả ng ngư àn g cô tng g.Có chàng trai lúc xuân xanh
Anh khg cổ hủ, khinh m phụ nữ cha cô, cg khg ku ngo, lỗ mãng ng tr tc t th. Tựa chnh là , cg chỉ là , l cg c tn, khg ni quá nhiu g li mang t ủ s sc và ể ý cho ng ngư yếu i cô.Ngày thơ bé bên nhau
Rõ ràng cô ch c ể báo áp cả.Bỏ qua vì nhau
Qua m ngày li, cô ã d qu i mục ch ban ầu c vic ng ý y l. Ở y c thỏa sc l chnh mình, khg gò b, dy o ã kh cô i mê ắm.Anh đợi em anh chọn ngăn nỗi đau
L cg vic ln quan gy bút u thể tnh chuy vt chữ. Cg bi vậy Lục Đc t h T t vt, d chữ khg quá ẹp g cô n c vch tng nét m.Mình bên nhau, được yêu nhau, được hôn nhau và trao nhau trái tim đậm sâu?
T là t tr i, Lục Đc c thêm m cg vic nữa là dy cô rèn chữ.Họ lại lặng lẽ nhỏ nhẹ bước đi
Nng T khg ph dng ngư p thu nh, li r nghm khắc và cng ầu i n th mình, l n cg mn l tt tốt n tng hay th vng.Nghe anh
Ch n l này.Trước mắt em là bầu trời trong xanh
Lục Đc nhìn cô ch , vt i vt li chữ “Vĩnh” khg t bao nhu l, cg nn th cô r mn vt c ẹp g rèn chữ u ph chuy ngày m ngày ? Cô càng vậy chữ “Vĩnh” càng xu vẹo.Vẫn in sâu như thước phim
Sau g, Lục Đc cầm l cy bút trong tay cô:Còn nước mắt hoen mi lệ
- Dng li.Khi em lớn đường về nhà sao quá xa
Nch m nhìn chữ Vĩnh mình vt, ri li nhìn chữ mẫu c Lục Trấn Chi, T tự giận n th: Sao vt mãi mà n x? Cô khg cam g n ã o Lục Trấn Chi r:Dù người con gái anh thương lòng vẫn còn bao vấn vương
- T vt thêm m l nữa sẽ ỡ th.Dường như mây đang đến
Th cô vậy, Lục Đc dài. Anh khg bút cho cô mà tự vt tr gy. T nhìn vt nh tho thoắt mà nét n ra nét thì càng thêm bun phi. Lục Đc khg dng li cho cô xem quá trình vt khi c m chữ mà vt tận ba mi chữ m th:Mùa xuân ấy có nụ cười lấp lánh
- Cô nhìn th khg?Sao mình không gạt bỏ đi hết những lời nói ngoài kia?
Nhìn trang gy toàn chữ Vĩnh, T ã p khg nn ra n nữa ri. Ban ầu cô chỉ cảm th chữ ẹp n mình, g nhìn hoài ã nn ra chữ pha sau ch ẹp ng chữ ầu. Ri cô nghe Lục Trấn Chi o:Khi em lớn đường về nhà sao quá xa
- Rèn chữ c ph vt u chắc . Vt xong chữ này cô ph dng li suy nghĩ xem l sao ể vt ẹp n, c vt m cách máy mc thì sẽ càng ngày càng t.Thành phố đã quá chật
Anh sợ mình ni quá nặng n li bổ sung:Để cả tháng công việc luôn đến gần
- T ngày ca hc ni t ã cầm bút ri, nay là n mi m. Ngày chữ t cg c khác cô by gi u. Cô m tập m hôm mà vt c t này ã g khen ri. Tr t cg c thì, ho sm ho mun mà th. Cô c tư ch, li t c c n ng nng vi.Còn lại gì khi bao quanh anh nơi đây là mây mờ
Mình c tư ch ư?Giữa ngân hà, giữa ngân hà, giữa ngân hà
Tt hả?Nghìn năm văn vật đất Thăng Long,
Sự n nng l trưc c T h bay, cô cảm th l khen c c ch cô bay l khg trung.Hỡi diêu bông ơi hỡi diêu bông bình minh chưa hé tôi phải tìm xong
Gò má cô ửng ng n khi vt p ã sai.Mưa đang hát
Th vậy, Lục Đc ang cng tay v lưng g và mép bàn bỗng b cư. T ỏ bng m, bỏ bút xng bàn:nơi tôi qua một lần
- T khg vt nữa!Em yêu lắm đấy
Lục Đc quay li nhìn cô mà qu m r vì ể dy cô vt, mình ã ng li g bao nhu. Vậy là va quay ầu, bắt g ngay h mắt n mng n giận, làn da trg nõn, m ti thắm c cô. Gi xu th qua n dặm non sg, ng rung ng chm n do trưc gõ a ti tim kh m sch mi suy nghĩ, chỉ t sáp li g, chỉ mn h cô.Khi em lớn
B ng trưc hành ng ng c Lục Trấn Chi, T ng ra.Mang nỗi nhớ cùng chiu chắt hoài niệm
Nụ h chỉ m nhẹ ri k th ngay.Để thấy em chơ vơ làm sao
T cảm th mình n thẹn thng ho g lý mình m là ngư ph thẹn thng. Nng sau ng th dậy, Lục Trấn Chi li hg ging o cô i gò má khẽ ng:Cho đời ta chút thương
- Cô vt p i. T c m vic ph gi qu, t i trưc.Gột rửa khô khan những dại khờ
Nng mà ban y cô ã o khg vt nữa ri mà?Người nói em chẳng u buồn
Cô chp mắt nhìn Lục Trấn Chi ng h mắt vô ti.Những thương yêu ngày đêm
C pơng li y ra a.Từng là những nắng ban chiều mà anh bước theo sau
Cô c ầu m khẽ v m mình. Sau m l kìm nén cảm x mà ch c, cô b cư thành tg.nơi tôi qua một lần
B ngoài, nghe tg cư khẽ khàng c cô gái pha trong, Lục Trấn Chi ang ng dựa a cg c ầu mỉm cư.Anh chưa yêu em, anh chưa yêu em, anh chưa yêu em đến vậy đâu
Leave a comment on "06 | Mối Mai"