Tác giả: Tùng Hạ Hữu Hạc
Xếp chữ: Li
Bản Trung: 爱情
Tiến độ: 100%
C m ng, A mn thử yêu đng.
C c t
mnh n đi học hi kinh nghm trư.
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
C t b
m cp v
chng mu mực c
ting. Ngi v
hnh phúc n v
c:
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
- Chng chị yêu chị như yêu thng c gi vậy.
Tnh yêu c bọn chị là
tnh yêu đch thực.
Sao cũng được hết.
A ở li qn st b ngi v. C trng
t sự chăm lo c
ngi chng dh cho v. Ba ba cơm
tg ng đu do ngi chng nấu,
cng vc tg n ngi chng l cả. Thậm ch
ngi v cũng chg ph đi l, chỉ
cn ở n ch
b, m sm, l đẹp và ngủ.
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
Ngi v vui vẻ
ch sẻ sự s sng c mnh v
c bg cch tổ cc m ba tc, đ m
lố bh kẹo yêu thch
v n kn căn n bừa bộn.
Bà Bảy đang khóc nức nở.
A hi:
Trời đất, con gì thế kia?
- Anh sp tan ca ri,
chị c định dọn dẹp n
c trư k
v khng?
Hang động này không lớn lắm.
Ngi v đm nhn:
Mạnh Kính Tùng lạc trong ruột núi.
- Anh khng cho chị l
vc n. Anh b
dọn dẹp n c sẽ
l hng tay chị.
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Ngi chng v
n v gng m mt mi nhg trư nụ
ci c v, vn xn tay l dọn n c.
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
Hm s ngi v dn A đi m
sm. Ting quẹt thẻ
"tt tt" kêu ln tục. T chị chỉ sm cho mnh đủ t lớn
t nh mà khng n t chng, A hi:
Tại sao anh lại nói vậy?
- C cn ph
m cho t
g khng?
Tân Từ nuốt nước bọt.
Ngi v x
tay:
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
- Anh b chg
thch g cả, chỉ thch nhn t chị vui
thi. Khng
cn ph m
cho .
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
Nh đ thng bo c tu c thẻ tn dụng,
ngi chng lt xem từng thng bo m. Vn là nhng mn qun
o, t xch, mỹ phm c
ngi v như trư.
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
A cũng trng t
ngi v đăng bài khoe
sự yêu thng c
chng tr mng và nh đ v
số tim, tg k hg ng chg c
y m ai đ
n chuy. Thậm ch
ngi th, họ hg chị cũng t q li.
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
C hi:
Sự cuốn hút không thể chối từ của cô.
- Chị cũng n c nhng mối qn h c
rng mnh c
?
Sao cũng được hết.
Ngi v ngc nhn:
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
- C yêu thng chị là đủ ri. Ti
sao ph cn bn bè khc na? B
n ấy cũng thch ấy qn t
hơn, khng cn chị
ph lo lu g.
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
A n:
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
- Chị c th n
sẽ khng c năng lực
sống đ l.
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
Ngi v vui vẻ đp:
Mái tóc óng ả mượt mà của thi thể người chết.
- M ngi đu b ngi đ
ng yêu mnh th
lng sẽ đ mnh m đi năng lực tự gh vc m t
tg cu sống. Đu n cng minh
r yêu chị.
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
A chỉ ở b ngi v
m th. B
m th s
ngi chng ngoi tnh. L do
đ ra là ở
b ngi v
qu mt mi.
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
Ngi v ngn ngơ như bng dg
m ht t
cả. Chị chg bit
mnh ph l
g:
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
- Trư k kt hn, từng
b thch chị như vậy
mà?
Cũng chính vì vậy, cô luôn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh.
A im lng r khi n ấy. C
c t tnh yêu cn m chút
l tr.
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
A đi t b đi v chng t
hai. Dù họ khng qu
mn nng nhg cu sống kh
đm.
Hang động này không lớn lắm.
Ngi chng là chủ m
cng ty n ting gn xa. Ngi
v cũng c g
th tng tự. Cu
hn nh c
hai ngi là sự hp
tc giúp x nghp c hai b pht trin th na.
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
Ngi v l
tr l tr
d na c
chng. Thg ng
chị đu ở n, thỉnh
thng đi du lịch, spa, m
sm cùng cc bà,
cc c n
giàu khc. Cng
vc c ngi chng r b
rộn. Anh thg xuy ra
v chốn đèn hoa, cũng c
v số tin đn v
vc bao nui nh
tnh.
Lúc nào Giang Luyện cũng nhìn cô.
Ngi v dg dg v d
vẻ từng ti:
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
- Nhng vc n
bọn chị đu rõ cả. Đ
ng mà, c tn c quyn là li mn thử chút ti
m. Chỉ cn khng h hng
t địa vị c chị
th nhng kẻ t
ba, t tư, t năm đ
chg là g. Cho dù chị
c đh bọn họ, chị
dm ch chng chị vn chọn chị. Hn nh là vậy đấy, cn
sự bao d và ăn
.
Một thời thơ ấu vui tươi.
A hi:
Tân Từ lẩm bẩm: "Gì chứ."
- Vậy v chng chị
c yêu nh khng?
Vòng tròn này không được mang đi.
- C.
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Ngi v ch
điu thc. L
kh mng ln lờ.
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
- Ch chn là
c yêu nhg tnh yêu ng nay khc v ng x
lm. N l
trộn ln v nhng t khc. Th
đi thay đ, em khng th gi khư khư
ci qn nm cũ đ. Nu khng sẽ ci nh cả ng, em khng vui, chng em cũng chg thi mi. C như bọn
chị n, hai b đu vui vẻ, t bit
bao.
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
A khng u lm nhg c khng
thch cch n
n. C c
t tnh yêu cn chút hn nhn.
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
A đi t b m
cp tnh nh
cn ngi tr
gh n trg. Cùng là sinh vn, học ch
trg nhg khc ngh, họ đ xem là
cp đi kiu mu.
Thần Côn còn chưa xuất hiện.
Bn gi n:
Tại sao anh lại nói vậy?
- M tun bọn em đi
ch hai ln, ăn
tối v nh
t nh bốn ln. Em sẽ ch game v
ấy, ấy cũng sẽ
pha nư đg cho em
k em đn th. Em cn nhớ k
bọn em hn nh
tr s th
dục lúc chu tà, ấy
như ngi cht đ
vậy. C mấy ln cn sut l mi em chảy mu. Nhg
s đ
ấy đu dịu dg xin li em.
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
A h mộ:
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
- Đ ch h
là tnh yêu ng ng
t đẹp nhỉ.
Thế giới này thật đáng sợ.
Bn gi l
đu:
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
- Nhg em c t
ấy khng đủ
chn chn. C
gi khng th
tc khuya mà ấy
c l mn em tc ch game
cùng ấy. Em đ suy
n chuy s
n đi l l
hay học l Thc sĩ, cn ấy li chg c kin g, to b
em l g
ấy l đ. Em đ n t
chuy g đnh hai b khng ở
cùng thh phố, s n
c th ph
yêu xa mà ấy chỉ ci
h h ri kêu t đâu hay t
đ.
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
Bn trai cũng bun ru:
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
- Em t bọn em cn
nh, khng cn tnh xa đn vậy.
Tu n là tu
hng thụ cơ mà? C
ấy qu thực t, c
đi k em
vọng c ấy
c th đơn thun, đ yêu hơn.
"Em soi đèn giúp anh nhé."
A n:
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
- Em ấy qu yêu em n
m n xa vậy thi mà. Chg lẽ em khng định tnh trư
g à?
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
Bn trai nh vai:
Trèo lên đỉnh núi, cô dừng lại.
- Ai bit đ c. Chg ph tnh yêu th Đi học
l kt thúc k
t nghp à?
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
A t h kh
chịu. C c t
tnh yêu cn chút kn tr.
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
A đi tip đn b
m cp v
chng già tc đ
bc phơ. Hai ng bà
đu đ lớn tu, đi đg ph đỡ
ln nh.
Nhiếp Cửu La nhìn con vịt trên ghế.
X chu, họ bư
chậm b bờ h cng vn.
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
Bà lo b:
Sau bao nhiêu năm, bà đã được yên nghỉ.
- Ti t h
hối h.
Viêm Thác giật mình nhìn cô.
Ông lo g đu:
Gà tuyết thong thả dạo bước ở dưới.
- Ti cũng t hối
h.
Tôn Chu lo lắng ngó qua ruộng bắp.
Bà lo thở dài:
Chân cẳng mềm nhũn làm cô không đi nổi.
- Haiz, đu ti lúc
trẻ b lỡ nhu t. Giờ khng cn
th gn na, c mn l
g cũng chỉ c th
n tg đu.
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
- Đg vậy. Th gn q ri khng trở v đ na. Giờ n li chg u ng
trư mnh đ
l g mà lng ph qung th
gn t đẹp đ.
Có con gì ở bên dưới.
A an ủi:
bốn mươi biết gọi là gì bây giờ
- Nhg dù sao b giờ
ng bà vn ở b
nh mà. C th
b nh cả đ
đ là hnh phúc lm ri.
Một thời thơ ấu vui tươi.
Bà lo l đu:
Nhìn kỹ thì chẳng thấy gì.
- C bé, chu
khng u ri. Ông bà khng hối h chuy
n.
có lẽ chuyện không như mình nghĩ
- Vậy là chuy g
?
Chẳng lẽ là cô hoa mắt?
- Lúc cn trẻ chg
hay bit g chỉ chm đm tg sự vui
vẻ, theo đu tnh yêu
ng ng n
bà đ b lỡ r
nhu t. Bõ lỡ phg ch ti đẹp m
n, khng
th nhn ngm cả th gi, ti nghm nhng cu
sống khc bt. K
t tu kt hn, v yêu cu c cha mẹ và x
h, cũng v sự ng
thơ c b th, bà cho rg mnh đ
gả cho tnh yêu. Ri bà
tip tục đm chm tg cu sống g
đnh lp đi lp li. S n
c c, c
lớn dn l,
ng bà đu
phm ph nhng sai lm nh
nhg li khng th ch tay v
mn gi m
g đnh đy đủ. Cũng v vậy mà b
lỡ cơ h đ lẽ sẽ
c, cũng b lỡ l
cơ h ci cùng đ
mnh đ tự do. Tựa như
chu n,
ng bà c t
c th b
nh cả đ đ
là mối duy ph
m c.
không cần phải tìm sự ưu việt từ chỗ tôi đâu
Ông lo tip l:
Cô sẽ chẳng bao giờ biết được.
- Đg vậy. Nhg mối
duy ph và t
g là tnh yêu ấy đ
kn
ng bà b lỡ r
nhu t. Vốn dĩ c
th theo đu m
cu sống đc s
hơn nhg v hn nh, ng trở
thh kiu ngi mà ng trư
ng ghét nh.
Cu sống c
ng cũng bin thh bnh thg, v
vị như bao ngi khc.
Cu đ n
c lúc vui vẻ, c lúc
hnh phúc, c lúc đ
khổ cũng c lúc tuyt
vọng. Nhg đn ci cùng t đọng li
nhu nh vn là hối h. C
bé, tnh yêu là ch
đ, là ma túy kn ngi ta đm chm tg n. N c th
đu kn c xúc c
chu, c lẽ lúc n
n kn chu vui nhg s nm vui ấy li là sự trống rng v
t.
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
A chn chừ:
Giang Lê lấy túi xách ra.
- Vậy… chu cn
cn tnh yêu na khng?
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
- Chu khng
cn tnh yêu.
Thỏi son đỏ giấu trong hộc bàn.
Bà lo v nhẹ v
tay c:
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
- K tnh yêu đn, n sẽ tự cn
chu tham dự. Chu
khng cn cố
chờ đi
n, cg khng n đm chm tg n. Hng thụ xg ri
th qu n
đi. Cu đ c
nhu t tuyt v đn vậy, tnh yêu chỉ là m tg số
nhng t ấy thi. Nu khng c
tnh yêu, bit đâu chu cn c t
t hơn th. Ngi khc c, ch
ch chu đ
cn. Chu ph
nhớ t qu gi
nh mà chu c
đ là th gn. Th gn m
c th cho chu m tng lai v
hn.
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
A suy n th lâu
ri cũng đng
v l
bà lo.
Cái quái gì vậy?
Tnh yêu g đấy bin cả đi. Sống vui vẻ m là qn trọng nh.
giống ngụ ngôn ấy nhỉ :)))) nhưng không "ngụ" cho lắm. Dù sao thì, t nghĩ, hãy tập trung sống cho hiện tại trước đã.
ReplyDeleteYeah t cũng nghĩ vậy. Cơ bản là t không thích yêu đương cho lắm.
Delete