LỊCH ĐĂNG

Do công việc tương đối bận nên mình sẽ set lịch đăng vào thứ 5 hàng tuần. Số lượng chương ngẫu nhiên tùy theo thời gian rảnh. Mình đang sửa lại xưng hô của các nhân vật với nhau nên có thể sẽ bị lệch so với các chương cũ nha.
Xương Rồng | Quyển VII | Chương 15

Xương Rồng Đốt Rương

Tác giả: Vĩ Ngư

Chuyển ngữ: Li


Thật ra Thần Côn không biết bơi, nhưng ông vẫn luôn nín thở do sợ tiếng ho của mình làm cá sấu phát hiện rồi cắn thêm cho ông nhát nữa.Mạnh Thiên Tư hôm nay không ngủ

Cái eo thon này của ông —— đúng vậy, so với miệng cá sấu thì nó thon thả thật —— không chịu nổi cú đớp của cá sấu đâu.Thíu dấu chấm này.

Cứ lượn quanh mấy vòng như vậy, thật ra cũng chẳng lâu lắm nhưng dù là ai bị cá sấu ngoạm trong miệng, thì theo thuyết tương đối đều sẽ cảm thấy thời gian quá dài.Giang Luyện thích Mạnh Thiên Tư.
Như Thần Côn thấy thì hơn nửa đời người trôi qua, bỗng dưng ông bị ném oạch xuống dưới.A Hâm rất thích khóc

Cú ném này có va chạm vào miệng vết thương, quả thật là đau đến thấu tim. Thần Côn lăn lộn mấy vòng trên mặt đất, còn theo giơ tay ôm đầu theo bản năng để chuẩn bị ngăn cản cú tấn công tiếp theo. Nhưng con cá sấu lớn đó căn bản không thèm nhìn ông, người nó xoay tròn, cái đuôi lớn vung vẩy. Nếu Thần Côn không cúi đầu nhanh thì đã bị đuôi nó va vào đầu rồi —— dù chỉ là lướt qua ngang đầu nhưng lực vung của nó cũng không nhỏ, đủ để khiến đầu óc ông khó chịu.Khúc Tiếu tới rồi

Sau đó con cá sấu lớn ấy chạy ra ngoài mất. Trong sọt sơn quỷ có tiền.

Thần Côn ngồi im tại chỗ mấy giây: Đây là chưa vội ăn, coi ông là lương thực… dự trự hả?Tiển Quỳnh Hoa là mẹ Bảy của Mạnh Thiên Tư

Nhưng ông tỉnh táo lại ngay, thời gian lúc này rất quý giá, dù chỉ cho ông thêm một phút ông cũng phải tích cực đi cầu cứu: Quan trọng nhất là phải để sơn quỷ biết ông còn sống chứ không phải đã bị ăn thịt —— Vậy thì họ mới có thể bố trí người tìm cách giải cứu ông được. Người ta tổ chức cứu viện sau trận động đất cũng phải xác định dưới đống đổ nát có người còn sống không mà.Hê nhô người anh em.

Thần Côn nuốt nước miếng, cố chịu cơn đau ở eo và mông rồi vỗ hai cái vào chiếc đèn pin đeo trên đầu để nó sáng rõ hơn. Sau đó ông vội vàng đánh giá hoàn cảnh xung quanh.chị Sáu, chị lên quản lý bên trên đi

Đây là một… hang động kiêm hồ nước dưới lòng đất. Nói là hồ nước thì hơi phóng đại vì thật ra nó chỉ to bằng một cái ao thôi. Nước trong ao đục ngàu có màu vàng nâu, xung quanh bờ có những vết nứt ở trên cao để nước thấm vào, tạo thành những hoa văn nho nhỏ trên mặt nước.Mạnh Kính Tùng cũng đi cùng.

Đây là hang ổ sinh sống của con cá sấu kia ư?Đoạn Văn Hi đến núi Côn Lôn

Quan sát một hồi, hai mắt Thần Côn sáng rực. Sau đó cô thì thào:

Ông phát hiện phía trên cao hang động, có nửa già bị che bởi nắp đồng thau. Thậm chí ven theo con đường đi xuống, ở chỗ thấp cũng vệt đồng thau chảy xuống. Nó khiến người ta cảm thấy hang động này ban đầu không bị bịt kín, mà do sau này có người tổ chức san lấp quy mô lớn, và đổ nước đồng thau để tạo thành "chốn nguy hiểm" này.Tân Từ vắng mặt lâu quá rồi

Gõ nắp đồng thau sẽ phát ra tiếng động, nếu tất cả chỗ đồng thau này đều cùng một thể thì ông gõ ở bên này, rất có thể các sơn quỷ ở dưới hố đất cũng sẽ nghe được. Hơn nữa dưới lòng đất yên tĩnh thế này vốn cũng dễ truyền âm hơn. Tiếp đó thì sao?

Thần Côn phấn khởi mò mẫm xung quanh. Chẳng bao lâu sau ông đã tìm được một hòn đá to chừng nắm đấm: Gõ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, truyền được tin tức ra ngoài là được. Thậm chí ông còn xây dựng kế hoạch cứ gõ bốn năm cái lại nằm xuống đất giả vờ chết. Biết đâu con cá sấu kia vụng về, dù bị tiếng động gọi về thì cũng không biết là ông đập?Diêm La chết rồi

Nói là làm, Thần Côn cởi áo khoác ra băng chặt vết thương ở eo và mông để tránh mất máu. Sau đó ông cầm hòn đá nương theo địa hình tự nhiên của hang động leo lên trên cao. Khi cảm thấy vị trí đã tương đối rồi ông dùng hết sức mình giơ tay lên đập hòn đá vào nắp đồng thau từng cái một.Nữu Nữu tết tóc cho cậu bé

Cứ đập được mấy cái ông lại dừng lại, lắng tai nghe động tĩnh xung quanh để có thể quay về giả chết bất cứ lúc nào. Khi gõ đến lần thứ ba hay lần thứ tư gì đó, khóe mắt ông bỗng tia thấy điểm gì đó không đúng lắm.Lộ Tam Minh kể rằng mình đã tìm hiểu kỹ.

Trên mặt nước có một chỗ nổi lên quầng sáng màu vàng trong phạm vi không lớn. Mà trong quầng sáng vàng đó còn có những tia sáng đang lấp lánh khác, trông rất đẹp mắt. Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, quầng sáng đó đã mất tăm như bị thứ gì che khuất. Giang Luyện hỏi anh ta:

Thần Côn còn tưởng mình bị ảo giác nên cố chớp mắt mấy lần. Lần này ông không thấy được cái quầng sáng gì hết, mà chỉ thấy được dưới mặt nước có một bóng đen khổng lồ đang từ từ nổi lên.A Hâm rất thích khóc

Đậu má, trong nước còn có cái gì vậy?à há, Mạnh Kính Tùng xuất hiện

Người Thần Côn lúc này đã hoàn toàn cứng lại. Ông siết chặt tảng đá, dựa lưng vào vách tường đá không dám động đậy. Trong bầu không khí vô cùng yên tĩnh gần như ông có thể nghe được tiếng hai hàm răng của mình gõ vào nhau lách cách.Nữu Nữu tết tóc cho cậu bé

Quầng sáng kia lại xuất hiện một cách kỳ diệu, khác là nó ở bên còn lại. Ánh sáng chỉ lớn cỡ bàn tay đó vút qua mặt nước, nhưng Thần Côn đã chẳng còn quan tâm xem nó là ánh sáng gì nữa rồi. Vì ông nhìn thấy một nửa gương mặt của con cá sấu nổi ở trên mặt nước. Nay đã là nửa đêm rồi.

Dưới lòng đất này có hai con cá sấu!nỗi buồn sâu sắc của hà ngọc

Mà ông đã tưởng rằng con cá sấu mang ông về đây đã đủ lớn, nhưng giờ mới biết so với con này, con kia chỉ là tép riu —— Con này còn chưa ra khỏi nước, ông không thể nhìn rõ cả người nó nhưng nhìn bộ phận suy được toàn phần, chỉ riêng cái đầu cá sấu đen như gỗ khô này phải lớn bằng cái bàn.Cao Kinh Hồng ở Sơn Quế trai

Thảo nào con cá sấu cỡ nhỏ kia lại ném ông vào đây, thì ra là biếu con to này. Tiến cống đấy hả? Ít nhất cũng phải đến bảy tiếng.

Thần Côn không dám nhúc nhích cũng không dám thở luôn. May mà con này hình như lúc trước đang ngủ say, bây giờ cũng chưa tỉnh hẳn —— con mắt hướng về phía Thần Côn của nó mó mắt vẫn còn rũ xuống, chỉ hé ra mỗi một khe hở nhỏ. Mất tiếng động rồi, nó cũng chẳng bơi lên nữa mà lẳng lặng đứng đó một lúc rồi lại chìm xuống.Mạnh Thiên Tư

Nhưng mà hành động lên xuống của nó làm nước trong ao bị khuấy đục ngàu. Kinh khủng nhất là cái mùi hương trong đó, thật sự ngửi mà buồn nôn.nhạc sĩ tài ba không thích âm nhạc

Thần Côn buông thõng tay xuống, hòn đá trong tay như nặng đến ngàn cân. Giờ có đánh chết ông, ông cũng không dám gõ nữa. Với cả gõ cũng chỉ là hại người khác thôi mà? Có gọi được sơn quỷ xuống thì với mấy con dao, cây gậy kia của sơn quỷ có làm tăm xỉa răng cho con cá sấu này e rằng vẫn còn nhỏ ấy.Giang Luyện

Ông ngồi xuống đất, nhìn xung quanh hang động âm u này: Nơi này chính là chốn vùi thây của ông ư? Lúc sơn quỷ vào núi không lo lắng gì.

Ông giơ tay sờ ra sau eo muốn tìm xem trên người còn thứ gì có thể sử dụng được không. Cuối cùng ông lấy ra được một cái ná bắn chim và một bầu rượu nhỏ xinh.tcc

Bầu rượu của Đoạn Văn Hi.nỗi buồn sâu sắc của hà ngọc

—— Ta uống nửa bình, để quân ba ngụm,Thần Côn không nghe

Không có duyên gặp mặt, lại có duyên uống rượu chung. Thôi đi, có gì đâu chứ.

Bởi vì bầu rượu này đẹp lại không nặng nên ông luôn mang theo người. Phần lớn là buộc nó ở sau lưng, còn như ba ngụm rượu kia sau khi lên được vách núi ông đã nhấp một ngụm rồi. Kết quả đầu óc choáng váng hơn nửa ngày trời vì ông vốn là người có tửu lượng một ly say.Mạnh Thiên Tư hôm nay không ngủ

Nhưng ông vẫn quyết định phải uống hết để không phụ duyên gặp gỡ với Đoạn tiểu thư. Còn như người ta có biết mình gặp ông hay không ông chẳng để bụng: Ông đã tính cả rồi, hai ngụm còn lại đợi khi nào tìm được thi thể của Đoạn Văn Hi ông sẽ uống một ngụm và đến lúc mọi chuyện chấm dứt ông lại uống nốt ngụm cuối cùng.Cao Kinh Hồng ở Sơn Quế trai

Giờ xem ra không còn cơ hội nữa rồi.Không biết giờ Mạnh Thiên Tư ở đâu.

Ông sắp bị cá sấu ăn thịt rồi.Cừu Bích Ảnh tới Tương Tây

Số mệnh vẫn luôn ưu ái ông, trao cho ông tửu lượng một ly say rồi lại lặng lẽ xếp đặt để khi ông rơi vào đường cùng, vừa hay trên người có bầu rượu —— Ông thà rằng mình bị cá sấu ăn thịt trong lúc say chứ không muốn tỉnh táo cảm nhận tất cả… Tôi không thích như vậy.

Đang suy nghĩ bên ngoài đột nhiên có tiếng động, là con cá sấu ban đầu quay trở lại. Không biết vì sao mà người nó hằm hằm, nóng nảy, cứ há cái miệng toàn răng ra.Nữu Nữu không thích chơi với

Vừa nhìn là biết đến để xé xác ông. Thần Côn mở bầu rượu, uống một hớp lớn sau đó hung dữ nhìn con cá sấu, bỏ nắp bầu rượu vào ná bắn chim bắn đi.Giang Luyện thích Mạnh Thiên Tư.

Đến đi, ông muốn cố gắng nốt lần cuối cùng trong đời: Cả đời này của ông chưa bao giờ bắn chuẩn cả. Có lẽ ở những phút cuối cuộc đời và có rượu làm tăng can đảm, "viên đạn" đến từ Đoạn tiểu thư này sẽ mang theo sự căm phẫn của ông nảy ra một sức mạnh kỳ diệu, bắn trúng mắt con cá sấu!Quá trẻ con.

Nắp bầu rượu xé gió mà đi.Cừu Bích Ảnh tới Tương Tây

Men rượu phát huy tác dụng, đầu Thần Côn dựa vào nắp đồng thau.Không biết giờ Mạnh Thiên Tư ở đâu.

Ông không nhìn thấy "viên đạn" kia bắn vào vách đá cách con cá sấu đó hơn mười mét, rồi lăn xuống hồ nước tạo ra những vòng gợn sóng.Khúc Tiếu tới rồi

Kỳ tích thường sẽ không xuất hiện trên người không có sự chuẩn bị, không được huấn luyện, và chưa từng nhắm chuẩn như ông.Con cá sấu khổng lồ

***Mạnh Thiên Tư

Gió lạnh thấu xương, lửa trại rừng rực.Luyện tiểu gia

Thần Côn nhìn thấy mình thả lỏng tay đang bỏ mật núi vào trong rương. Người bên cạnh thì nói: "Một viên mật núi." Thôi được rồi, chào anh.

Có kinh nghiệm từ lần trước, ông cẩn thận lắng nghe cách phát âm và dùng từ của người đó. Không phải tiếng phổ thông thật. Cả đời ông vào Nam ra Bắc cũng được xem là từng nghe rất nhiều tiếng địa phương, nhưng đây không phải loại tiếng nào mà ông biết.Mạnh Kính Tùng cũng đi cùng.

Nhưng mà ông lại có thể hiểu rõ ý đối phương muốn nói.Tiển Quỳnh Hoa là mẹ Bảy của Mạnh Thiên Tư

Cái người bỏ mật núi vào là ai đây? Thần Côn rất muốn tìm một chiếc gương để xem gương mặt người này có giống mình không nhưng tìm thế nào cũng không thấy.Mèo Gấu thích Áo Hoa.

Ngay sau đó ông nhận thấy mình đang đi theo người kia, liên tục nhường đường cho những người vội vã khác. Những người kia vẫn chỉ là một bóng dáng mờ mịt như trước, nhưng ông có thể nhìn thấy thứ trên tay bọn họ khác nhau.Bé mèo dễ thương ghê.

Đối diện có một người đi tới, người đó hỏi ông: "Cái rương của ông còn chỗ trống không?"Không có vấn đề gì cả.

Ông nghe được tiếng mình trả lời: "Còn, cái của tôi mới cho vào được một nửa."Luyện tiểu gia

Người kia thở phào: "Của tôi đầy rồi, cái này bỏ sang chỗ ông đi."Tôi buồn ngủ quá.

Nói rồi ông ta đưa một túi đồ nặng trịch cho ông.Nước trong mê cung rút rồi.

Ông ôm túi đồ này trở về. Trên đường có đi ngang qua những chiếc rương còn mở nắp, cũng nghe được những câu nói thay phiên nhau vang lên, hoặc rõ ràng hoặc mơ hồ.Ông ngoại tôi trúng gió

—— Bản gốc, một quyển Sơn kinh, một quyển Hải kinh, một quyển Đại Hoang kinh.chị Sáu, chị lên quản lý bên trên đi

—— chế tạo bởi Phục Hi thị, một bàn đá âm dương bát quái song ngư.Nói đi nói lại, nỗi buồn của...

—— Nữ Oa, mười sáu con rối người địa phương.Người của bộ tộc Xi Vưu.

Thật ư?

Ông cứ bước thấp bước cao như vậy về đến bên rương. Người canh giữ ở bên rương nhìn lướt qua món đồ trong tay ông rồi nói: "Bảy mảnh xương Bắc Đẩu…"Giang Luyện

Ngay sau đó cảnh tượng bỗng dưng thay đổi.Bệnh của ông ngoại vẫn chưa khỏi

Vẫn là đêm khuya, gió lạnh rít gào, đất hoang trống trải, trăm dặm không một bóng người. Trong hang núi sâu thẳm có một ánh đuốc cháy lên, ánh lửa soi bóng của hai người đang xì xào bàn tán lên vách đá.Phục Hi và Nữ Oa

"Đây là toàn bộ lông phượng hoàng hả? Đều ở đây cả chứ?"Bà ngoại phải chăm sóc cho ông ngoại

"Đều ở đây cả."Đoạn Văn Hi đến núi Côn Lôn

"Xương rồng cơ mà, sao toàn tro thế này?"Người lớn trong nhà bảo...

"Đây là bị đốt rồi, tôi mang tất về đây đấy. Những cái khác thật sự không tìm được, không biết bị bọn nó giấu ở đâu —— đừng nóng vội để tôi nghĩ cách hỏi thăm thêm. Còn nữa, thợ thủ công đã tra được chưa?"Mạnh Thiên Tư thấy khó hiểu

"Tra được rồi. Có tất cả bốn mươi chiếc rương có hình Phượng Hoàng Loan, đều là từ Huống…"Mạnh Thiên Tư và Giang Luyện

Hình như bên ngoài có tiếng lạ, hai bóng người đó hoảng hốt quay đầu nhìn. Một người trong đó giơ tay dập tắt ánh lửa.Nữu Nữu không thích chơi với

Cảnh tượng lại thay đổi. Bây giờ không phải buổi tối nữa mà là ánh mặt trời chói chang. Mọi thứ xung quanh ông đều trắng đến phát sáng, trắng chói mắt người.Thần Côn và Giang Luyện

Ông nằm trên mặt đất, ngửa mặt lên trời. Ánh mắt bị ánh sáng chiếu vào không sao mở ra được. Có một bóng người vặn vẹo hòa vào ánh sáng đang gào thét: "Moi tim của nó ra cho tao, đánh nát ruột của nó!"hết raw truyện ròi

Ông sợ hãi tột cùng, muốn tránh đi nhưng mặt đất quanh người ông bỗng mọc ra vô số cánh tay. Có một bàn tay đầy móng dài sắc nhọn đâm thẳng vào ngực ông, sau đó túm lấy da thịt kéo ra hai bên, những cánh tay còn lại cũng xông lên cào loạn…Tì Hưu nói không được

Ông kêu gào thảm thiết, luôn miệng hô "cứu mạng", nhưng mà chợt có một bàn tay thon dài hơi lạnh che miệng ông lại.tcc

quyển sách này chẳng ra gì

Thần Côn ra sức lắc đầu, tiếc là không sao mở miệng ra được. Một lát sau ông mở mắt ra thấy Mạnh Thiên Tư mặt mũi trắng bệch vừa che miệng ông vừa mắng khẽ: "Chẳng phải đang cứu chú đây sao? Kêu cái gì mà kêu!"Giang Luyện lặng lẽ nhìn cô

Mà bên cạnh ông, Giang Luyện cầm theo một con dao đang cảnh giác nhìn ra cửa hang rồi nhẹ giọng dặn Thần Côn: "Chú đừng kêu nữa, sắp đến trưa rồi có thể người của sơn quỷ đã đến rồi, chỉ cần chúng ta có thể lặng lẽ ra ngoài…"chả biết viết gì nữa

Con cá sấu khổng lồ

Anh và Mạnh Thiên Tư là sau vô số chuyến đi lòng vòng, bất chợt gặp được cái hang động này.buồn quá đi

Con rồng đất chột mắt kia đang nằm ở cửa hang ngủ say sưa.Diêm La đến núi Côn Lôn làm gì

Thật ra loại sinh vật như cá sấu trong tình huống rất cảnh giác sẽ không ngủ say. Có một câu nói là "mở một con mắt, nhắm một con mắt" là để nói cá sấu ngủ một nửa đầu, nửa còn lại vẫn tỉnh táo nên sẽ có một con mắt còn mở —— nhưng Mạnh Thiên Tư lại lỡ đâm mù mắt nó, mà điểm yếu ớt nhất trên người cá sấu chính là mắt.đoạn này chả hay gì

Trong mười mấy năm đổ lại đây có mấy trường hợp chạy thoát khỏi miệng cá sấu, người sống sót đều là dốc hết sức mình đánh vào đầu cá sấu, thậm chí là dùng tay chọc mù mắt cá sấu. Cho nên con cá sấu kia bị thương không nhẹ, lúc này đang ngủ say như chết. Giang Luyện và Mạnh Thiên Tư cũng nhờ đó mà bất chấp nguy hiểm lẻn vào trong động.Diêm La chết rồi

Ai ngờ vừa đi tới chỗ Thần Côn, còn chưa kịp đánh thức ông, ông đã gào thét "cứu mạng" như tự tìm đường chết. May mà Mạnh Thiên Tư phản ứng nhanh che miệng ông lại.sắp hết truyện ròi

Thấy được đồng bọn, Thần Côn như trút được gánh nặng vội vàng ngậm miệng lại. Ông gật đầu lia lịa tỏ vẻ mình sẽ phối hợp tuyệt đối. Ngay khi Thần Côn đang định đứng dậy, mông ông bỗng đụng vào một thứ.lông phượng hoàng ở đâu?

Là cái bầu rượu kia!Đói quá!

Một tiếng "Cạch" vang lên, bầu rượu nện vào nắp đồng thau ở bên vách hang động rồi tiếp tục lộn nhào, rơi xuống bên dưới.Thần Côn không nghe

Da đầu Mạnh Thiên Tư tê dại. Cô không kịp nghĩ nhiều mà lập tức lật người xuống bên dưới, giơ tay định bắt lấy bầu rượu. Tiếc rằng còn cách một chút không thể bắt được. Vậy là lại một tiếng vang nữa, bầu rượu tiếp tục rơi xuống.Rảnh rỗi ngồi xóa những dòng này

Mạnh Thiên Tư không kịp đoái hoài, lại lộn người lần nữa. Người cô kề sát mặt đất trơn trượt, cánh tay chìa ra đúng lúc bắt lấy bầu rượu, mà người cô cũng chỉ còn cách mặt nước không đến vài mét.chỉ có vậy thôi à?

Cô thở phào, giơ bầu rượu trong tay lên cười với Giang Luyện và Thần Côn.Hế lô đứa đang xóa

Giang Luyện lại chẳng cười vì anh cảm thấy mặt nước sau lưng Mạnh Thiên Tư có điều không ổn.Lộ Tam Minh kể rằng mình đã tìm hiểu kỹ.

Mà Thần Côn thì mặt mũi trắng bệch, chẳng còn bận tâm có tiếng vang hay không có tiếng vang nữa, ông dốc hết sức mình hét lên: "Chạy mau, chạy mau!"Thật chứ? Mạnh Thiên Tư bật cười

Like this:

1 thought on "Xương Rồng | Quyển VII | Chương 15"

  1. Con rối có phải trong Tây xuất ngọc môn không nhỉ?

    ReplyDelete