LỊCH ĐĂNG

Do công việc tương đối bận nên mình sẽ set lịch đăng vào thứ 5 hàng tuần. Số lượng chương ngẫu nhiên tùy theo thời gian rảnh. Mình đang sửa lại xưng hô của các nhân vật với nhau nên có thể sẽ bị lệch so với các chương cũ nha.
Xương Rồng | Quyển VII | Chương 11

Xương Rồng Đốt Rương

Tác giả: Vĩ Ngư

Chuyển ngữ: Li


Không ai nghĩ tới Giang Luyện vừa mới xuống đó không lâu đã rung dây. Mạnh Thiên Tư còn tưởng anh xảy ra chuyện nên rất căng thẳng, đến khi nhìn thấy mức độ rung dây chậm dần thì mới thở phào.vạn phong hoả là người qua đường

Giang Luyện ra khỏi hố, cảm thấy chuyện này không nên nói oang oang trước mặt tất cả mọi người, thế là cởi dây ra trèo lên trên hố đất. Lúc này mưa đã nhỏ hơn rất nhiều, anh đẩy chiếc ô ra, nói với Mạnh Thiên Tư: "Bà cố Đoạn từng xuống dưới đó, còn để lại lời nhắn ở trên tường, rất dài không thể nói hết trong đôi ba câu được. Nó ở dưới quan tài một khoảng không xa, có một phần chìm trong nước không nhìn rõ —— Để tôi chụp lên cho cô xem hay là các cô cho người xuống xem?"cậu nói gì cơ? giang luyện đi rồi ư?
Lời nói này của anh thật sự không có ý gì khác, nhưng một số sơn hộ nghe được thì lại cảm thấy khó chịu: Lời trưởng bối nhà mình để lại, mình không xuống xem chẳng lẽ còn đợi người ngoài chụp lên hộ à?thôi được rồi

Lộ Tam Minh thốt lên: "Thế tất nhiên là tự chúng tôi…"cô gái đó chính là thiên tư

Ông không nói hết câu, vì đột nhiên ông nhận ra: Tự xuống xem thì phải để ai xuống đây? Nhỡ xuống đó rồi, thứ kia lại xuất hiện…huống mỹ doanh cần tìm chiếc rương

Lộ Tam Minh rất đau đầu: Ai biết trước được chữ ngờ.mật núi được thần côn bỏ vào rương

Mạnh Thiên Tư hỏi: "Nội dung của nó… có cơ mật lắm không?"trong chiếc rương có mật núi

Giang Luyện ngẫm nghĩ: "Khá là cơ mật."bạch thuỷ tiêu lĩnh cơm hộp rồi

Mạnh Thiên Tư nói: "Vậy thì tôi đi."chính tay chú bỏ nó vào mà

Để tránh bọn Lộ Tam Minh ngăn cản, cô chặn họng trước: "Về tư, bà cố Đoạn là mẹ nuôi của Đại Nương Nương, cũng tương đương với bà nội tôi. Về công, đã là cơ mật mà trưởng bối để lại, thì tôi nên đi xem —— Mọi người cứ đợi ở trên này, xảy ra chuyện thì lập tức chi viện. Nếu không cứu được thì cứ làm theo kế hoạch đã định ra. Đợi Khúc Tiếu, Tiển Quỳnh Hoa và trang thiết bị đến đủ thì lại xuống."giang luyện đã thề với huống đồng thắng

Lộ Tam Minh biến sắc: "Mạnh tiểu thư, làm thế này không được đâu. Cháu cứ đợi trang thiết bị đến rồi xuống sau đi, nhỡ đâu…"trong rương có cả bảy mảnh xương thú

Mạnh Thiên Tư nói: "Xem thư thì mất bao lâu? Với cả nó ở ngay bên dưới quan tài, lật người là lên được —— Thời gian chú khuyên bảo cũng đủ để tôi đọc xong nó rồi."cô tức giận hét lên với mạnh kính tùng

Lộ Tam Minh không phản đối nữa.cậu nói gì cơ? giang luyện đi rồi ư?

***thần côn lắp ba lắp bắp

Đại lão muốn xuống dưới quan tài, những người khác cũng không thể đứng trên mép hố được. Đã có một nửa số người leo xuống hố đất để bố trí thêm ròng rọc.bảy thanh hung giản này mang điềm xấu

Giang Luyện thấy vẻ lo lắng của Lộ Tam Minh thì vừa buồn cười vừa thông cảm: "Chú đừng lo qua, cháu sẽ xuống trước, đứng ở bên dưới Mạnh tiểu thư. Nếu có tình huống gì cháu sẽ nhắc cô ấy lên trước, cũng sẽ chắn giúp cô ấy. Không sao đâu mà."chú thì biết cái gì chứ?

Lộ Tam Minh mừng rỡ: "Thế… thế Luyện tiểu ca, cảm ơn cháu nhé."thôi được rồi

Cái quái gì vậy chứ? Mạnh Thiên Tư nghe mà bực mình: Người ta có phận sự phải chắn giúp mình à?tân từ hào hứng xem trò vui

Cô định nói Lộ Tam Minh hai câu, nhưng nhớ tới việc hôm trước mới làm ông mất mặt trước mặt mọi người, không thể làm ông bẽ mặt lần thứ hai. Với cả ông đã một đống tuổi rồi…còn chuông nhà họ thịnh thì sao?

Đành phải thôi vậy.cừu bích ảnh phóng xe máy đến tương tây

Nhưng mà nhân lúc buộc dây quanh người, cô vẫn hỏi nhỏ Giang Luyện: "Anh không sợ à?"giang luyện đưa tay cho cô

Giang Luyện hiểu ý cô: "Sợ chứ, nhưng tôi vẫn phải xuống tìm Thần Côn, nhân tiện yểm trợ cho cô. Vậy chẳng phải một công đôi việc sao? Làm việc phải làm sao cho được giá chứ."liễu quan quốc đã hết đất diễn

Nói xong, anh quay trục xoay xuống dưới lỗ hổng trước, Mạnh Thiên Tư hít sâu một hơi rồi đuổi theo. Vừa mới xuống dưới, còn chưa kịp ổn định cơ thể cô đã nghe thấy Giang Luyện nói: "Thật ra ấy…"tất cả đều do bộ tộc xi vưu

Mạnh Thiên Tư quay sang nhìn. Giang Luyện ở bên dưới cách cô không xa, đang ngẩng đầu nhìn cô: "Tôi biết chuyện tìm rương này chắc chắn rất nguy hiểm. Tôi chỉ hi vọng là mau chóng trải nghiệm hết những nguy hiểm đó. Làm xong việc lớn rồi thì sau này sẽ được thoải mái hơn."bạch thuỷ tiêu lĩnh cơm hộp rồi

Mạnh Thiên Tư hỏi anh: "Anh cảm thấy việc tìm rương là áp lực đối với anh à?"huống mỹ doanh cần tìm chiếc rương

Giang Luyện gật đầu: "Áp lực lớn ấy chứ. Có cam tâm tình nguyện đi nữa thì cũng là áp lực lớn. Cho nên tôi muốn chạy thật nhanh, nhanh hơn, nhanh hơn nữa. Có phải chịu khổ, mạo hiểm nhiều thế nào tôi cũng không sợ. Giải quyết càng sớm thì càng sớm được đi làm việc mình muốn, không cần cõng tảng đá trên lưng mà thở dốc nữa."vạn phong hoả là người qua đường

Mạnh Thiên Tư hơi bất ngờ.ai có thể ngờ được thần côn lại đến đây

Giang Luyện luôn mỉm cười, có đôi khi nụ cười đó gần như vẻ lười nhác. Nó thường xuyên gây nên ảo giác cho người khác rằng dù có nhiều chuyện hơn nữa, đối với anh cũng chỉ là chuyện cỏn con —— thì ra anh cũng cảm thấy áp lực.mật núi được thần côn bỏ vào rương

Mạnh Thiên Tư nói: "Thế anh muốn làm cái gì?"vạn phong hoả là người qua đường

Khóe môi Giang Luyện cong lên: "Thì được sống những ngày tháng tốt đẹp đó."trong rương có cả bảy mảnh xương thú

Nói xong, anh trượt xuống theo dây thừng.giang luyện đưa tay cho cô

***bảy thanh hung giản này mang điềm xấu

Giang Luyện quả thật đứng ở bên dưới cô, sát với mặt nước hơn. Mạnh Thiên Tư thì không thể xuống cùng được: Cô phải đọc những hàng chữ trên vách tường từ trên xuống.trong chiếc rương có mật núi

Hàng chữ đầu tiên là: Đoạn Văn Hi lấy linh phượng hoàng ở nơi này.còn chuông nhà họ thịnh thì sao?

Linh chính là lông chim trên người con chim. Dịch trắng ra là Đoạn Văn Hi đã lấy lông chim phượng hoàng ở đây đi.cô nhìn cái này xem, đồng thau đấy

Mạnh Thiên Tư ngừng thở, đọc tiếp từng hàng một.tất cả đều do bộ tộc xi vưu

Đoạn Văn Hi cũng là người cổ hủ, nên văn vẻ hỗn loạn. Trên vách tường này kể về những chuyện lạ xảy ra trong lúc bà đến thăm thôn Năm Trăm Lộng.tất cả đều do bộ tộc xi vưu

Mạnh Thiên Tư đọc rất nhanh, cùng với việc phỏng đoán hợp lý và sự hiểu biết về tính cách của Đoạn Văn Hi, nên cô có thể tạm khái quát được cả câu chuyện.ai có thể ngờ được thần côn lại đến đây

***nhà thuỷ quỷ mang cả súng phun lửa

Thì ra mấy hôm đó, Đoạn Văn Hi đi tuần núi ở vùng Tây Bắc, Quảng Tây cùng các sơn hộ. Trên đường đi có nghỉ lại ở thôn Năm Trăm Lộng.giang luyện đưa tay cho cô

Một đêm nọ nghe tiếng gà gáy, với kinh nghiệm hành tẩu giang hồ của Đoạn Văn Hi thì biết ngay là có người giả tiếng gà. Bà mở cửa ra xem bỗng thấy có tờ giấy ở dưới cửa, mời bà ra sau ngọn núi bánh ú thứ năm bên phải đường đất ngoài thôn gặp mặt.chính tay chú bỏ nó vào mà

Lúc ấy đã là những năm bảy mươi, khắp nơi toàn vận động và sản xuất, quy củ giang hồ đã không còn lưu hành nữa. Cho nên tuy sự việc kỳ lạ, nhưng Đoạn Văn Hi vẫn sinh lòng thân thiết, muốn ôn lại cuộc sống giang hồ xưa.cô nhìn cái này xem, đồng thau đấy

Tuy bà đã ngoài bảy mươi, nhưng phong thái không hề thua kém năm đó. Với sự từng trải của bà cũng không sợ chiêu trò gì cả, hơn nữa bà vốn không thích sự bám đuôi dai dẳng của mấy sơn hộ kia.sơn quỷ chúng tôi không như thuỷ quỷ

Thế là bà lén lút trốn đi gặp mặt.nhà thuỷ quỷ mang cả súng phun lửa

Sau ngọn núi bánh ú, bà gặp được Diêm La.giang luyện đã thề với huống đồng thắng

Diêm La từng làm cướp ở Tương Tây, tuy nói là lập lờ giữa hai mảng chính tà, nhưng vẫn có thể coi là võ lâm bị cùng đường. Với cả thời đại thay đổi, nay đã là xã hội mới, giặc cướp, hiệp khách gì đó đều thành quá khứ rồi. Sau ngọn núi bánh ú, một người đã thất tuần (bảy mươi), một người đã hoa giáp (sáu mươi).sơn quỷ chúng tôi không như thuỷ quỷ

Cho nên Đoạn Văn Hi cũng không phản cảm lắm khi biết người này từng làm cướp.còn chuông vàng của thiên tư nữa

Diêm La trời sinh tính tình đa nghi, giả dối. Có lẽ ông ta đã âm thầm nghe lén cuộc trò chuyện của sơn hộ, nên đi thẳng vào vấn đề, nói rằng trước kia đi ăn cướp, ngẫu nhiên biết được một bí mật lớn, trong đó có một điều phú quý muốn tặng Đoạn Văn Hi.còn chuông vàng của thiên tư nữa

Nguyên văn là: Kẻ được tinh thể kỳ lân thành thần, được trường sinh.mật núi được thần côn bỏ vào rương

Đoạn Văn Hi nào có tin tưởng chuyện này, cười ha ha. Ai ngờ Diêm La lại chẳng hề hoang mang lấy một thứ được bọc trong khăn tay ướt sũng ở trong túi, chìa ra trước mặt Đoạn Văn Hi.mạnh tiểu thư, bây giờ phải làm sao

Nói ra cũng rất lạ, ban đầu ông ta đặt thứ đó trong tay, nhưng khi rụt tay lại, nó vẫn lơ lửng trong không trung.mạnh tiểu thư, bây giờ phải làm sao

Tiếng cười của Đoạn Văn Hi im bặt.lộ tam minh lúng túng đáp

Ngay trước mặt Đoạn Văn Hi, Diêm La mở chiếc khăn tay ra. Khăn tay vừa mở ra đã rơi ngay xuống đất, nhưng thứ bên trong thì vẫn bay ở giữa không trung.cô tức giận hét lên với mạnh kính tùng

Đó là một mảnh xương mỏng manh màu xám, to khoảng bàn tay trẻ em, trông rất bình thường.hôm nay trời trong mây trắng

Diêm La nói đây là mảnh vụn xương rồng. Rồng ở đây là rồng thật sự. Rồng bay lên nhờ mưa, xương rồng ẩm thì bay, khô ráo sẽ rơi xuống. Mà tính rồng kiêu ngạo, tuyệt đối không phơi thây nơi hoang dã, xương rồng rơi vào đất chỉ trong thời gian một nén nhang là gặp đá chìm trong đá, gặp đất chìm trong đất.lộ tam minh lúng túng đáp

Mảnh xương vụn này là ông ta mất mấy năm mài giũa đá ở đầu nguồn gió núi Trấn Long mới tìm được. Theo truyền thuyết kể rằng, năm đó có người vẩy tro cốt của rồng ở đầu nguồn gió. Kết quả gió to ùa tới, tro cốt xếp thành hình rồng, vì gió nổi rồng ra, uốn lượn ở giữa không trung rất lâu không tan mất. Cho đến tận hôm nay đứng ở trên đầu nguồn gió, nhìn kỹ xuống dưới rừng cây bát ngát, còn có thể loáng thoáng thấy được một con Thanh Long lấp ló bên trong. Đó là do đất đai cây cối nơi đó bị ảnh hưởng bởi tro cốt của rồng tạo thành.không khí thoáng đãng, chim thú vui ca

Mà gió to không thổi được mảnh xương vụn kia. Mảnh xương ấy lơ lửng trong gió một thoáng rồi dần dần rơi xuống, cuối cùng chìm vào trong đá trên vách núi.nhà thuỷ quỷ mang cả súng phun lửa

Tương ứng với "gió nổi rồng ra" của núi Trấn Long là "Nước hiện mắt phượng" của núi Phượng Hoàng.phải đến côn lôn tìm chiếc rương

Trong mười mấy năm Diêm La ở thôn Năm Trăm Lộng, nương theo thân phận người bán rong để đến thăm núi Phượng Hoàng. Ông ta lên xuống Mắt Phải Phượng Hoàng chừng hơn trăm lần, cuối cùng vào một ngày mưa cách đó không lâu tìm được manh mối.hôm nay trời trong mây trắng

Ông ta nói thẳng mình nhìn trúng bản lĩnh phi thường của sơn quỷ, muốn mượn sức, mời Đoạn Văn Hi cùng khai quật Mắt Phượng Hoàng: Cũng như đầu nguồn gió có mảnh vụn xương rồng, trong Mắt Phượng Hoàng có lông phượng.bà cố đoạn mất tích ở côn lôn

Lửa bình thường không đốt được xương rồng, chỉ có lửa nhóm từ lông phượng hoàng mới có thể thiêu được —— tay cầm mảnh vụn xương rồng, lại tìm được lông phượng hoàng. Lấy lông phượng đốt xương rồng là sẽ tìm được manh mối của tinh thể kỳ lân. Với cả nghe nói ánh sáng khi đốt cháy xương rồng có thể soi đến kiếp sau.thần côn lắp ba lắp bắp

Đoạn Văn Hi không có lý do để từ chối. Nửa đời bà đều đi tìm những câu chuyện huyền bí. Chuyện này e là chuyện ly kỳ nhất bà từng gặp. Hơn nữa người về già đều tò mò về kiếp sau: So với việc làm một bà lão chờ chết ở Sơn Quế trai, chi bằng ngựa già lại đóng yên, bảo đao rút khỏi vỏ, thà rằng chết trên đường cũng không mục nát trên giường.diêm la tìm cách kết bạn với bà

Bà viết rằng: Mắt Phượng Hoàng, đào đất không ngừng, thường có ba tầng quan tài, tụ tập sáu mươi sáu oán cốt ở nơi hoang dã của người tộc chín chuông. Ba ba bất tận, sáu sáu vô cùng. Dùng oán khí mờ mịt vô cùng ngăn chặn ánh sáng may mắn của lông phượng. Tầng quan tài thứ ba là rèm cửa, cứ vậy mà xuống, đừng đánh động nắp đồng thau, tiếng vang sẽ làm rồng đất tới…không khí thoáng đãng, chim thú vui ca

Chữ chỉ khắc đến nơi này, còn lại thì chìm ở dưới nước.đoạn văn hi là mẹ nuôi cao kinh hồng

Nhìn thấy hai chữ "rồng đất", Mạnh Thiên Tư cảm thấy không sao thở nổi. dưới chân cô chính là mặt nước đục ngàu, bên trên còn trôi nổi mấy mảnh quan tài vỡ nát. Ánh đèn pin soi xuống, có thể loáng thoáng trông thấy đám xương trắng hếu chìm bên dưới —— đây là xương người, còn là xương khô, nặng hơn nước nên không nổi được.trong rương có cả bảy mảnh xương thú

Nhác thấy Giang Luyện đang định mò xuống nước, Mạnh Thiên Tư quát khẽ: "Trở về."cao kinh hồng là đại nương nương

Giang Luyện quay đầu lại, biết cô đã xem xong: "Bà ấy nói là có rồng đất. Rồng đất là một loại rồng hả?"phải đến côn lôn tìm chiếc rương

Mạnh Thiên Tư lắc đầu: "Không phải, là cá sấu. Cách nói của bà cố Đoạn là kiểu cũ, Đại Nương Nương tôi bị ảnh hưởng bởi bà ấy, nên bây giờ vẫn còn gọi cá sấu là rồng đất, hoặc là rồng heo bà."khúc tiếu mà mẹ sáu của thiên tư

Vừa nói chuyện, cô vừa soi đèn pin xuống mặt nước, cũng soi cả những đoạn đường sâu: Khi cá sấu giống như một đoạn gỗ khô nổi trên mặt nước, ánh sáng đèn pin có thể soi được ánh mắt nó, chứ nếu nó chìm trong đáy nước thì khó nói lắm…chú thì biết cái gì chứ?

Người cô lạnh run lên, cảm thấy nói chuyện ở đây quá nguy hiểm nên kéo Giang Luyện: "Đi lên cao một tí rồi nói tiếp."mẹ sáu tôi có đẹp không?

Giang Luyện quay ổ trục buộc bên hông, cùng cô đi đến gần chỗ đáy quan tài. Mạnh Thiên Tư vẫn còn đang cảnh giác nhìn quanh mặt nước: "Anh đừng xuống vội, đợi trang bị đã. Thật đấy! Anh cũng nghe sơn hộ miêu tả là con rồng đất đó rất lớn, với cả nơi kinh khủng thế này, cá sấu ở đây chắc chắn cũng khác với thứ anh nhìn thấy trong vườn bách thú."bà cố đoạn mất tích ở côn lôn

"Hiện giờ có hai khả năng, một là Thần Côn vừa xuống nước đã bị con rồng đất kia nuốt chửng, vậy thì chú ấy chết lâu rồi, không cứu được. Hai là chú ấy may mắn trốn đi được. Chỉ cần chú ấy trốn được một thời gian, đợi trang bị của chúng ta đến thì còn có thể cứu —— Anh bây giờ là không thể cứu được. Với con dao nhỏ này của anh, đâm vào người cá sấu cũng chẳng ăn thua gì đâu."anh nhìn cái này xem

Giang Luyện không thể phản bác được. Con người thật kỳ lạ. Khi không biết đó là thứ gì thì còn có dũng khí thử sức, chứ một khi biết rõ rồi…ai có thể ngờ được thần côn lại đến đây

Con dao nhỏ này của anh mà đấu với con cá sấu bự, chắc chỉ có đường chịu chết thôi.cô gái đó chính là thiên tư

Thế ít nhất cũng phải xem hết những lời Đoạn Văn Hi để lại chứ. Anh hắng giọng, đang định nói gì thì bỗng dừng lại. Một lúc lâu sau anh mới nói: "Cô có nghe thấy cái gì không?"diêm la tìm cách kết bạn với bà

Mạnh Thiên Tư bảo anh im lặng, còn mình lắng tai nghe.cậu nói gì cơ? giang luyện đi rồi ư?

Không biết trong đoạn đường sâu thẳm nào, có tiếng gõ lách cách mỏng manh, đứt quãng.thôi được rồi

Giang Luyện sửng sốt: "Là tiếng người gõ! Thiên Tư, chắc chắn là người gõ! Để tôi xuống xem sao, nhanh thôi, tôi sẽ không đi quá xa đâu."tân từ hào hứng xem trò vui

Nói xong anh trượt ngay xuống dưới. Mạnh Thiên Tư còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản, anh đã chui vào trong nước.huống mỹ doanh cần tìm chiếc rương

Vốn tưởng rằng nước rất sâu, anh đã dự định phải bơi một đoạn rồi, ai ngờ đứng xuống nước chỉ đến bên hông. Giang Luyện hít sâu một hơi bước nhanh tới lối rẽ gần đây nhất. Anh lắng nghe một hai giây, cảm thấy không phải thì đổi sang cái khác —— Tiếng gõ kia vốn đã mỏng manh, còn lúc đứt lúc nối. Một thời gian dài không nghe thấy tiếng gõ, khiến người ta không khỏi nóng lòng.đoạn văn hi là mẹ nuôi cao kinh hồng

Mạnh Thiên Tư đứng ở trên nhìn, cả trái tim như muốn nhảy ra ngoài: Cô không phải chuyên gia về cá sấu, không rõ tập tính của con vật này. Người đi lại trong nước, khuấy động dòng nước có khiến nó chú ý không?trong chiếc rương có mật núi

Trong đầu cô nảy lên một suy nghĩ: Một là không làm, hai là làm luôn tay. Xuống đó đánh ngất Giang Luyện rồi bê về cho bớt việc. Chứ cứ đứng đây nhìn…bảy thanh hung giản này mang điềm xấu

Ngay lúc này Giang Luyện đột nhiên chỉ vào một con đường: "Nơi này, là nơi này!"chính tay chú bỏ nó vào mà

Anh sải bước đi vào, vừa mới đi được mấy bước trong lòng bỗng căng thẳng: Hóa ra con đường này không phải đường thẳng. Mới đi được một đoạn bên sườn đã có một lối rẽ, mà khi anh soi đèn pin lên phía trước cũng thấy một lỗi rẽ nữa.giang luyện đã thề với huống đồng thắng

Đầu Giang Luyện ong lên: Đây không phải con đường, dưới mặt đất này là mọt cái mê cung!cao kinh hồng là đại nương nương

Ngay khi anh đang nghĩ những điều này, bỗng dưng người sởn hết gai ốc: hai chân chìm trong nước bị mạch nước ngầm đẩy đi, có thứ gì đó ở trong nước đang nhào thẳng tới chỗ anh!cô tức giận hét lên với mạnh kính tùng

Khi anh ngẩng đầu lên xem, mặt nước trước mặt đã dập dềnh gợn sóng. Có một bóng đen không lồ lao tới thật nhanh, mới một thoáng thôi nó đã chỉ còn cách anh mấy mét.cừu bích ảnh phóng xe máy đến tương tây

Giang Luyện không kịp suy nghĩ gì thêm, kêu to: "Thiên Tư! Đi mau!"thần côn lắp ba lắp bắp

Lời còn chưa dứt, cả người anh đã xông vào trong một lối rẽ gần nhất.khúc tiếu mà mẹ sáu của thiên tư

***chú thì biết cái gì chứ?

Mạnh Thiên Tư trở mắt nhìn Giang Luyện đi vào trong con đường đó. Cô cảm thấy rất cần phải đánh ngất anh. Tính cách của cô không thể chịu được cái chuyện đùa với lửa này.cô nhìn cái này xem, đồng thau đấy

Vừa xoay ổ trục, xuống bên dưới được hơn một mét, cô đã nghe thấy tiếng cảnh báo của Giang Luyện. Cùng lúc đó gợn nước ùa tới, một con rồng đất chạy thẳng vào, mang theo một luồng gió đập thẳng vào mặt cô.tân từ hào hứng xem trò vui

Đậu má, đây thật sự là cá sấu à?mẹ sáu tôi có đẹp không?

Thân hình nó dài chừng năm sáu mét, đúng là có hình dạng của cá sấu. Cả người đầy vảy, nhưng lại có bốn chân như chân chó, chân nào cũng to như cột thịt. Nó vừa mới xông vào căn phòng này, đã vươn người đứng dậy, mùi hôi thối ập thẳng vào mũi người.cừu bích ảnh phóng xe máy đến tương tây

Mạnh Thiên Tư vội vàng kéo dây thừng, quát lên: "Kéo dây thừng!"liễu quan quốc đã hết đất diễn

Dây thừng lập tức được kéo lên, nhưng không còn kịp nữa, con rồng đất này quá lớn, động tác lại mau lẹ. Hai chân trước của nó bám vào miệng của chiếc quan tài vỡ. Chiếc ròng rọc được mắc đơn giản ở miệng quan tài đâu thể chống chọi được với nó, lập tức đứt dây. Trong tiếng kêu la của những người bên trên, Mạnh Thiên Tư rơi "bùm" xuống nước.liễu quan quốc đã hết đất diễn
Like this:

Leave a comment on "Xương Rồng | Quyển VII | Chương 11"