LỊCH ĐĂNG

Do công việc tương đối bận nên mình sẽ set lịch đăng vào thứ 5 hàng tuần. Số lượng chương ngẫu nhiên tùy theo thời gian rảnh. Mình đang sửa lại xưng hô của các nhân vật với nhau nên có thể sẽ bị lệch so với các chương cũ nha.
Xương Rồng | Quyển VII | Chương 10

Xương Rồng Đốt Rương

Tác giả: Vĩ Ngư

Chuyển ngữ: Li


Hóa ra lúc trước Thần Côn nghe ý của Giang Luyện qua điện thoại, cảm thấy nhánh bên mắt phải phượng hoàng sẽ phải gác lại.cô gái đó chính là thiên tư

Gác lại thì gác lại, ông cũng chẳng làm gì được. Chỉ bằng sức một mình ông thì đến vách quan tài cũng không nhấc lên nổi. Ông đã hậm hực đi ngủ rồi mà sau đang lúc trằn trọc lại ngồi phắt dậy.phải đến côn lôn tìm chiếc rương
Không được, ông phải đến hiện trường quan sát một phen —— xem qua ảnh hay video đâu sánh được với nhìn tận mắt chứ. Nhỡ sáng mai mấy người ở đó kéo nhau về thì chẳng phải ông không kịp nhìn gì nữa sao?cậu nói gì cơ? giang luyện đi rồi ư?

Với cả nhìn thấy tận mắt, tâm hồn bị rung động, nói không chừng ông lại mơ thấy điều gì thì sao? Một giấc mơ thấy luôn kết quả, bớt được bao nhiêu chuyện đó.thôi được rồi

Thế là ông lại hớn hở ngồi dậy.giang luyện đưa tay cho cô

Sau một buổi trưa nghỉ ngơi lấy sức, Thần Côn đã có thể xuống giường. Ông chống gậy đi tìm người phụ trách điểm đóng quân.huống mỹ doanh cần tìm chiếc rương

Ba tầng cánh sen có yêu cầu, người phụ trách đâu dám ngó lơ. Họ vội vàng sắp xếp người đi cùng ông và liên hệ trước với bên kia. Nhưng vì bên kia nói Mạnh Thiên Tư và Lộ Tam Minh mới vừa đi ngủ, họ không dám đi gọi.cừu bích ảnh phóng xe máy đến tương tây

Không gọi thì thôi, đợi khi nào Mạnh Thiên Tư dậy lại nói cũng không muộn. Thần Côn chỉ đi xem thôi mà, có phải đi dời sông lấp bể đâu. Người phụ trách bảo mấy sơn hộ đi cùng ông, rồi còn dặn nếu gặp chỗ nào phiền phức thì cõng Thần Côn đi qua. Dù sao ông gầy nhom như vậy, cũng chẳng nặng mấy.trong chiếc rương có mật núi

Lúc xuất phát trời còn rất đẹp, khi đi trên đường trời bắt đầu mưa, đến lúc đến điểm đóng quân thì mưa như trút nước, sấm sét đùng đùng. Mấy sơn hộ đưa Thần Côn đến chỗ hố đất. Nơi ấy có hai sơn hộ trực đêm kiêm canh gác quan tài đang ru rú trong chiếc lều che mưa được dựng tạm thời nhìn thân lều đong đưa theo gió.cô nhìn cái này xem, đồng thau đấy

Thần Côn lượn lờ quanh hai cỗ quan tài đầu tiên mấy vòng trước, đến lúc không nghiên cứu được gì thì mới đề nghị xuống dưới hố.chính tay chú bỏ nó vào mà

Sơn hộ gác đêm khá kiêng kị hố đất. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngoài cái âm thanh loạt xoạt kỳ dị kia ra, cái nắp đồng thau này chẳng có gì đặc biệt cả. Với cả sau khi mọi người trèo lên rồi, Giang Luyện còn ở dưới đó một lúc lâu mà cũng có sao đâu.giang luyện đã thề với huống đồng thắng

Huống chi, gặp được ba tầng cánh sen bọn họ nịnh bợ còn không kịp, ai dám không cho ông đi chứ.sơn quỷ chúng tôi không như thuỷ quỷ

Thế là họ mau chóng cho ông qua, nhưng vẫn dặn dò ông phải giữ yên lặng, tuyệt đối không được la hét hay gõ, giậm chân ở trên đó, theo đúng trách nhiệm của mình. Thần Côn cũng hơi căng thẳng, gật đầu như giã tỏi. Sơn hộ đi cùng ông thì lại cười sơn hộ trực đêm đã quan trọng hóa vấn đề: "Ông xem trời mưa sét đánh thế này, có gõ hay giậm chân cũng không nghe thấy được đâu."cô tức giận hét lên với mạnh kính tùng

nhà thuỷ quỷ mang cả súng phun lửa

Người trả lời tất nhiên không thể nói được cặn kẽ như vậy, mà chỉ thuật lại bằng dăm ba câu thôi. Nhưng Mạnh Thiên Tư vẫn rất nôn nóng: "Vậy chú ấy làm những cái gì dưới đó rồi?"thần côn lắp ba lắp bắp

Người kia mặt như đưa đám: "Không làm gì cả. Thần tiên sinh rất đúng quy định."liễu quan quốc đã hết đất diễn

chú thì biết cái gì chứ?

Người gác đêm xốc một góc vải bạt lên, dùng dây thừng đưa Thần Côn xuống. Vì để an toàn, họ còn cho cả một sơn hộ xuống cùng ông.sơn quỷ chúng tôi không như thuỷ quỷ

Vốn dĩ là buổi tối, lại còn đậy thêm vải bạt nên bên dưới tối om. Thần Côn đeo một cái đèn pin trên đầu, sơn hộ kia thì ôm một cái đèn chiếu điểm trong tay —— tuy đã được che bạt nhưng nước vẫn thấm vào được từ khắp mọi nơi, lại thêm bùn đất bên dưới ngấm nước nên trên mặt đồng thau toàn bùn nước.tân từ hào hứng xem trò vui

Thần Côn cẩn thận quan sát ở bên dưới, nhẹ tay nhẹ chân đi từ bên này sang đến bên kia. Để bảo tồn tư liệu, ông còn cẩn thận mang điện thoại ra chụp dăm ba tấm hình.khúc tiếu mà mẹ sáu của thiên tư

Mấy người ở trên nhìn một lúc là thấy mệt. Mưa lớn vỗ vào đầu, đổi thành ai cũng sẽ phải khó chịu. Thế là họ lùi lại lều trú mưa, định khi nào thấy tín hiệu của đèn chiếu điểm thì sẽ đi tới kéo người lên.cừu bích ảnh phóng xe máy đến tương tây

Khi tiếng vang đầu tiên xuất hiện, mấy người còn ngẩng đầu nhìn trời nghĩ bụng tiếng sấm này to thật đấy, rõ ràng ở tận trên trời mà làm rung cả mặt đất.còn chuông vàng của thiên tư nữa

Nhưng tiếng sấm của tự nhiên luôn có khoảng cách và cả ánh chớp làm điềm báo, còn tiếng vang kia lại ầm ầm như trống trận. Mà tiếng vang này còn lấn át cả tiếng người hò hét —— cả đám ngẩn ra mất mấy giây rồi chợt sởn gai ốc.liễu quan quốc đã hết đất diễn

Cái này hình như là… có thứ gì đó đang điên cuồng đâm vào nắp đồng thau.bạch thuỷ tiêu lĩnh cơm hộp rồi

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, gần như là cùng một lúc đứng phắt dậy chạy đến bên hố đất. Còn chưa đến nơi đã nghe được tiếng vỡ vụn vang rền, bên dưới tấm vải bạt đầy những mảnh gỗ vụn và xương cốt nảy lên.bạch thuỷ tiêu lĩnh cơm hộp rồi

Mà khi mấy người chạy đến mép hố, bật đèn pin lên xem: Cỗ quan tài ban đầu đã bị đập nát thành mảnh vụn, chỉ còn lại một cái hố tối om to. Dưới đáy hố chỉ còn những mảnh vụn ngổn ngang, một chiếc đèn chiếu điểm vỡ nát và người sơn hộ đang há hốc miệng, run rẩy trong góc.mạnh tiểu thư, bây giờ phải làm sao

Cho nên rốt cuộc lúc ấy đã xảy ra chuyện gì thì phải hỏi sơn hộ kia.vạn phong hoả là người qua đường

Tiếc là sơn hộ kia cũng không thể cung cấp được gì nhiều.còn chuông vàng của thiên tư nữa

Theo lời anh ta nói, khi việc đó xảy ra tất cả mọi thứ đều rất bình thường. Thần Côn ngồi xổm xuống xem nắp đồng thau dưới chân, anh ta thì đứng bên soi đèn cho ông.mật núi được thần côn bỏ vào rương

Tiếp theo đó là một tiếng vang lên như có thứ gì ở bên dưới xông thẳng vào nắp đồng thau. Vì quá bất ngờ, chiếc đèn chiếu điểm trong tay anh ta suýt nữa thì rơi mất.lộ tam minh lúng túng đáp

Thần Côn nhìn anh ta với vẻ mặt khó hiểu. Ông tưởng rằng anh ta lỡ đụng phải thứ gì: "Cháu làm gì đấy?"trong rương có cả bảy mảnh xương thú

Anh ta lắp bắp: "Cháu… soi đèn mà."vạn phong hoả là người qua đường

Khi đang nói chuyện lại có một tiếng vang nữa. Lực đập đó xuyên qua cả nắp đồng thau làm chân anh ta tê rần.bảy thanh hung giản này mang điềm xấu

Lần này có là đứa ngu cũng biết bên dưới nắp đồng thau có thứ gì đó.hôm nay trời trong mây trắng

Càng đáng sợ hơn là những cú đập đó vẫn còn tiếp tục, mà mỗi lần còn đập ở một hướng khác nhau nữa chứ: Nói cách khác, cái thứ kia đang thăm dò ở cách chỗ khác nhau để bò lên —— nhỡ nó đập vào đáy quan tài thì phải làm sao? Chỗ khác thì là đồng thau chứ quan tài là gỗ mà!còn chuông nhà họ thịnh thì sao?

Trong lúc hốt hoảng, hai người cùng hét lên: "Đi đi đi, đi mau!"bà cố đoạn mất tích ở côn lôn

Vừa nói họ vừa lảo đảo chạy như bay đến bên sợi dây thừng, la hét như điên, tiếc là trời nổi sấm sét và tiếng vang dưới chân làm cho tiếng hét của họ mỏng như tơ, chẳng ai nghe được.tất cả đều do bộ tộc xi vưu

Họ chỉ có thể tự bò lên thôi. Sơn hộ kia cũng được xem là quên mình vì người, anh ta đỡ mông Thần Côn đẩy ông lên. Nhưng mà Thần Côn không phải người biết leo dây, ông luống cuống một lúc mới lên được hơn một mét.không khí thoáng đãng, chim thú vui ca

Ngay lúc này một tiếng vỡ vụn vang lên, cỗ quan tài kia bật tung ra, đồng thời có một mùi hôi thối kinh khủng bay đến.ai có thể ngờ được thần côn lại đến đây

Sơn hộ kia ôm đèn chiếu điểm ngã nhào sang một bên theo phản xạ. Trên trời không có ánh sáng, phía dưới lại tối đen, ánh đèn chiếu điểm nghiêng ngả làm anh ta chỉ thấy được một bóng đen to lớn xông thẳng về phía mình vừa đứng. May mà Thần Côn đã bò lên được một quãng nên không bị đánh trúng. Nhưng có lẽ thứ đó vớ dây thừng, kéo nó xuống dưới rồi ném sang một bên Thần Côn không còn gì để túm đã ngã thẳng xuống đất.mật núi được thần côn bỏ vào rương

Thứ đó quay người lại, trông tình hình là định tấn công Thần Côn.giang luyện đưa tay cho cô

Đáng lẽ ra hôm nay bị ngã mấy lần liên tiếp, Thần Côn phải không bò dậy nổi cơ, nhưng khát vọng muốn sống đã làm ông nhanh nhẹn bò dậy. Thấy bóng đen kia nhào tới, ông hét lên một câu "má ơi" rồi hoảng hốt chạy lung tung về phía trước.phải đến côn lôn tìm chiếc rương

Sơn hộ nọ có mang theo dao phòng thân, nhưng hình thể thứ kia quá lớn, mang dao ra múa thì chẳng khác nào trò đùa. Trong lúc bối rối, anh ta không đoái hoài gì hết, dùng cả tay chân bò đến bên đèn chiếu điểm. Khi quay đầu lại thì thấy thứ kia đã sắp đuổi kịp Thần Côn, anh ta không kịp nghĩ nhiều giơ tay ném đèn vào người nó.cô nhìn cái này xem, đồng thau đấy

Trong khoảng khắc ấy đã xảy ra hai chuyện.mạnh tiểu thư, bây giờ phải làm sao

Một là, Thần Côn đột nhiên rơi xuống —— hóa ra trong lúc hoảng loạn ông đã chạy đến chỗ quan tài tự bao giờ.nhà thuỷ quỷ mang cả súng phun lửa

Hai là, trong lúc ánh đèn chiếu điểm xoay tròn, chớp nhoáng giữa không trung, anh ta chỉ nhìn thấy một cái đuôi đầy vảy giơ lên cao, đập nát chiếc đèn.bà cố đoạn mất tích ở côn lôn

Lại sau đó nữa thì thứ đó cũng chui xuống từ lỗ hổng, biến mất.sơn quỷ chúng tôi không như thuỷ quỷ

trong rương có cả bảy mảnh xương thú

Chỉ nghe thuật lại thôi cũng đã thấy hồi hộp rồi, không biết cảnh tượng khi ấy còn nguy hiểm, căng thẳng đến mức nào.còn chuông vàng của thiên tư nữa

Mạnh Thiên Tư giơ tay lau nước mưa trên mặt. Lúc này cô mới nhận ra, mấy người Lộ Tam Minh đã chạy tới nơi rồi. Tì Hưu còn mang hẳn một chiếc ô đen ra che cho cô.diêm la tìm cách kết bạn với bà

Tất cả mọi người đều không dám xuống dưới hố: Lúc trước mới có tiếng loạt xoạt thôi cả lũ đã như chim sợ cành cong rồi. Nay bên dưới toàn xương trắng và một cái lỗ hổng tối om…mạnh tiểu thư, bây giờ phải làm sao

Giang Luyện ngồi xổm bên mép hố nhìn một hồi rồi bất chợt bám vào sợi dây ở bên mép hố trượt xuống. Mạnh Thiên Tư giật mình chạy đến gần xem và thấy được Giang Luyện vừa tránh đám xương bên dưới vừa đi thẳng đến bên lỗ hổng. Sau đó anh soi đèn pin vào trong đó, còn chống hai tay lên mép hố như chống trên thành giếng, nghiêng đầu lắng nghe. Cuối cùng anh ngẩng đầu lên lắc đầu với cô.cao kinh hồng là đại nương nương

Điều này có nghĩa là không có tin tức gì cả. Không có tin tức, có lẽ cũng là tin tức tốt.lộ tam minh lúng túng đáp

Mạnh Thiên Tư ép mình phải nghĩ về chiều hướng tốt, dù cho tận sâu dưới đáy lòng cô cảm thấy có lẽ Thần Côn đã chết: Lúc ở trên mặt đất còn không chạy thoát được, huống chi là rơi vào trong hang ổ của thứ đó.đoạn văn hi là mẹ nuôi cao kinh hồng

Giang Luyện quay trở lại bên cạnh cô nói nhỏ: "Ít nhất hai mươi người."hôm nay trời trong mây trắng

Mạnh Thiên Tư không hiểu.bảy thanh hung giản này mang điềm xấu

Giang Luyện giải thích: "Xương cốt trong quan tài, chỉ đếm riêng đầu lâu thôi đã có hai mươi cái rồi. Trong cỗ quan tài đó ít nhất phải có hai mươi người."không khí thoáng đãng, chim thú vui ca

Bất cứ quan tài nào đều không thể nhét được hai mươi cỗ thi thể, cho nên có thể là sau khi thi thể biến thành xương cốt rồi người ta mới nhét chúng vào trong đó.cao kinh hồng là đại nương nương

Nhưng mà điều Mạnh Thiên Tư quan tâm nhất không phải xương cốt. Cổ họng cô khô khan: "Thế dưới cỗ quan tài là cái gì?"phải đến côn lôn tìm chiếc rương

Giang Luyện lắc đầu: "Nhìn không rõ lắm, quá mờ, chỉ biết là có nước thôi. Tôi phải xuống đó xem thử."lộ tam minh lúng túng đáp

Không đợi Mạnh Thiên Tư nói tiếp, anh đã quay sang hỏi sơn hộ đi cùng Thần Côn: "Cậu thật sự không nhìn rõ thứ đó là gì à?"bà cố đoạn mất tích ở côn lôn

Bản thân có thể coi là người chứng kiến duy nhất, mà lại không cung cấp được manh mối có giá trị nào, sơn hộ kia rất xấu hổ: "Tôi thật sự không nhìn rõ. Lúc ấy quá tối, cả quá trình chỉ có mấy giây, lại đang lúc hoảng loạn nữa…"khúc tiếu mà mẹ sáu của thiên tư

Giang Luyện cười: "Không sao, dưới tình huống ấy không nhìn thấy là chuyện bình thường. Anh nhớ được gì thì nói cái ấy thôi. Anh nói thứ đó rất lớn là lớn theo chiều dọc như con gấu hay là lớn theo chiều ngang như rắn, thằn lằn?"diêm la tìm cách kết bạn với bà

Có sự lựa chọn thì dễ đáp hơn nhiều. Sơn hộ kia thốt lên: "Ngang, lớn như cá vậy mà nó chạy cũng rất nhanh nữa."còn chuông nhà họ thịnh thì sao?

Giang Luyện hỏi thêm: "Nhưng mà anh thấy được cái đuôi của nó, bảo là mọc đầy vảy —— chắc hẳn không phải đuôi cá đâu nhỉ?"đoạn văn hi là mẹ nuôi cao kinh hồng

Cái này thì chắc chắn không phải. Sơn hộ kia cố gắng tìm từ ngữ miêu tả: "Không phải cá, là loài bò sát. À không, cái loại lưỡng cư ấy. Khi nó chạy đuổi theo Thần tiên sinh, tôi có nghe được tiếng rơi xuống nước rất lớn. Nó có thể sống ở trong nước chắc hẳn phải là loài lưỡng cư. Với cả…"mẹ sáu tôi có đẹp không?

Anh ta nuốt nước miếng: "Nó rất là lớn, mùi hôi cũng nặng."cao kinh hồng là đại nương nương

Giang Luyện gật đầu: "Nhìn mảnh vỡ của đáy quan tài là biết nó không thể nhỏ được."diêm la tìm cách kết bạn với bà

Nói đến đây, anh quay sang nhìn Mạnh Thiên Tư: "Cô chuẩn bị giúp tôi mấy loại dụng cụ đi, tôi sẽ xuống đó thăm dò."khúc tiếu mà mẹ sáu của thiên tư

Mạnh Thiên Tư nghiêm mặt, câu nói "anh đừng mơ" gần như đã được thốt ra nhưng cô kiềm lại được. Trước mặt bao người phải giữ mặt mũi cho anh.anh nhìn cái này xem

Cô nói: "Tìm chỗ nói chuyện đi."mẹ sáu tôi có đẹp không?

Nói rồi cô nhận lấy chiếc ô trong tay Tì Hưu, sải bước đi ra ngoài. Giang Luyện cũng cầm ô đuổi theo. Sau khi đi được một đoạn, Mạnh Thiên Tư bỗng dừng lại, quay người kiên quyết nói: "Không được, không thể, tôi không đồng ý."tất cả đều do bộ tộc xi vưu

Giang Luyện cảm thấy mình có khuynh hướng chịu ngược: Bình thường người ta nói chuyện nhẹ nhàng, dịu dàng với anh, anh chẳng thấy gì cả. Mà nghe những lời nghiêm nghị của cô anh lại thấy rất khoan khoái, dễ chịu và muốn ngoan ngoãn nghe lời cô.anh nhìn cái này xem

Mạnh Thiên Tư banh mặt: "Nếu thương vong đã phát sinh thì phải khống chế nó ở trong con số '1' đó. Tôi cũng rất muốn cứu chú ấy, nếu bây giờ chú ấy đang vùng vẫy trong lỗ hổng, tôi sẽ dùng hết mọi cách để cứu —— Nhưng bây giờ bên dưới im ắng, không nhìn thấy gì cả, nói không chừng chú ấy đã bị ăn hết rồi. Còn thứ kia thì đang nấp ở bên dưới… Không ai được phép xuống cả, trước kia trang thiết bị cao cấp đến, không ai được xuống đó."cô gái đó chính là thiên tư

Giang Luyện nói: "Nếu bây giờ người mất tích không phải Thần Côn mà là Đại Nương Nương cô, cô cũng ở đây đợi trang bị à? Cô nói thật đi."cô gái đó chính là thiên tư

Mạnh Thiên Tư trầm ngâm một hồi rồi nói: "Nếu là Đại Nương Nương tôi, dẫu trong lòng tôi có vô vàn điều muốn xuống, thì tôi cũng không thể xuống —— trưởng bối đi rồi, trách nhiệm của sơn quỷ sẽ đổ hết lên người tôi. Tôi sẽ đợi trang bị, nhưng tôi không từ chối đội cảm tử: Có sơn hộ biết rõ việc này nguy hiểm mà vẫn tình nguyện thì tôi sẽ đồng ý."hôm nay trời trong mây trắng

Giang Luyện nói: "Được rồi."cậu nói gì cơ? giang luyện đi rồi ư?

Anh còn nói tiếp: "Thứ nhất, tôi không phải sơn quỷ. Tôi có thể không nghe theo lời của cô. Thứ hai, tôi tự nguyện làm đội cảm tử của Thần Côn."thôi được rồi

Ngực Mạnh Thiên Tư phập phồng mãnh liệt. Cô nhìn chằm chằm Giang Luyện, nói hai chữ "được" liên tục.cậu nói gì cơ? giang luyện đi rồi ư?

Sau đó cô mặc kệ Giang Luyện đứng đó, tự mình bỏ đi. Khi đi được nửa đường cô quát lên: "Lộ Tam Minh!"huống mỹ doanh cần tìm chiếc rương

Lộ Tam Minh giật mình hét lên: "Có!"thôi được rồi

"Anh ta muốn cái gì thì cho anh ta cái đó. Chỉ giúp đỡ ở trên mặt đất thôi, dưới mặt đất thì xem số mệnh của anh ta."trong chiếc rương có mật núi

***ai có thể ngờ được thần côn lại đến đây

Chuyến đi này số trang thiết bị sơn quỷ mang theo có hạn. Giang Luyện cũng không yêu cầu gì nhiều, anh chỉ cần cái sọt sơn quỷ, và nhờ các sơn họ nối cho một cái ròng rọc đơn giản, để khi gặp được nguy hiểm, anh kéo sợi dây ba lần thì các sơn hộ có thể kéo anh lên.chính tay chú bỏ nó vào mà

Trong lúc chờ đợi, anh lại đi tìm Mạnh Thiên Tư. Mạnh Thiên Tư ngồi trong chiếc lều che mưa của mấy người trực đêm lúc trước, dáng vẻ không thân thiện gì hết. Thấy anh đi tới, cô nghiêng người sang bên không chịu nhìn anh.giang luyện đã thề với huống đồng thắng

Nếu không bịt tai thì vẫn nghe thấy được. Giang Luyện ngồi xổm xuống bên cạnh lều: "Thiên Tư, không phải tôi muốn đối chọi với cô."huống mỹ doanh cần tìm chiếc rương

Mạnh Thiên Tư không nhúc nhích.cô tức giận hét lên với mạnh kính tùng

"Thật ra tôi đang đánh cuộc một phen. Thần Côn có tỷ lệ chết là 50%, sống cũng là 50%. Mà nếu chú ấy còn sống thì thời gian cứu viện sẽ rất quan trọng —— sớm một ngày, sớm một giờ, thậm chí là sớm một phút, kết quả đều không giống nhau."mẹ sáu tôi có đẹp không?

"Cô không thể xuống được vì cô xuống, những sơn hộ này có không muốn cũng phải tranh xuống với cô. Trong số những người ở đây chỉ có tôi là thích hợp nhất, mà còn có đủ lý do nữa: Tôi đang tìm rương cho Mỹ Doanh. Cái mạng này của tôi là của cô ấy, mà Thần Côn lại là điểm mấu chốt của việc này. Nếu không có chú ấy, chỉ dựa vào mình Mỹ Doanh vẩy máu ở núi côn Lôn thì chưa hẳn đã tìm được."thần côn lắp ba lắp bắp

"Cho nên đi tìm Thần Côn một nửa là vì tình bạn, một nửa là tâm tư riêng. Cứu chú ấy tương đương với cứu Mỹ Doanh. Nhỡ tôi có bỏ mạng ở đây thì cũng là ở trên đường tìm rương, xem như không phụ lời hứa hẹn với Kiền gia."trong chiếc rương có mật núi

"Tóm lại, tôi sẽ rất cẩn thận, tôi còn muốn quay lại rừng treo mật thăm con khỉ trắng với cô mà."chú thì biết cái gì chứ?

Nói xong anh ngẩng đầu nhìn Mạnh Thiên Tư. Cô vẫn ngồi im ở đó.giang luyện đưa tay cho cô

Giang Luyện thở dài: "Được rồi, tôi đi đây. Nhỡ tôi có xảy ra chuyện gì thật, tôi sẽ nhớ rõ, lần gặp nhau cuối cùng tôi cho tôi xem… cái gáy xinh đẹp đó."tân từ hào hứng xem trò vui

Sau đó anh đứng dậy đi ra ngoài. Đi được mấy bước như cảm nhận được gì, anh quay đầu lại.chính tay chú bỏ nó vào mà

Lần này không phải gáy nữa.cừu bích ảnh phóng xe máy đến tương tây

Mạnh Thiên Tư đang căm phẫn nhìn anh: "Nói nhiều thế làm gì? Tôi không cho anh đi à? Tôi không cho người giúp anh à?"giang luyện đã thề với huống đồng thắng

Là cho đi, cũng cho người giúp…liễu quan quốc đã hết đất diễn

Giang Luyện nói: "Tôi còn tưởng cô sẽ bảo tôi phải cẩn thận cơ."không khí thoáng đãng, chim thú vui ca

***bạch thuỷ tiêu lĩnh cơm hộp rồi

Chiếc ròng rọc đơn giản được mắc ở bên miệng lỗ hổng để tiện người leo xuống. Nhưng điểm thao tác kéo dây thì lại ở tận vách đất. Mà hai sơn hộ canh ròng rọc còn buộc dây trên người —— để nếu có tình huống gì, họ còn có thể ra sức kéo Giang Luyện lên, và người bên trên cũng có thể kéo họ.cô tức giận hét lên với mạnh kính tùng

Mạnh Thiên Tư đứng ở bên mép hố, nhìn Giang Luyện đi xuống từng chút một. Câu nói "Cẩn thận đấy!" quanh quẩn trong cổ họng, mãi đến khi Giang Luyện mất dấu rồi vẫn không tìm được cơ hội nói ra.vạn phong hoả là người qua đường

Cô túm chặt vạt áo, xoa tròn ở trong tay, rồi đột nhiên hỏi Lộ Tam Minh đứng bên cạnh: "Tôi không cho người xuống cứu Thần Côn, có phải… quá máu lạnh không?"cô nhìn cái này xem, đồng thau đấy

Lộ Tam Minh nghiền ngẫm ý cô: "Cái này à, cháu nhất quyết cho người xuống đó mới là vô trách nhiệm. Thứ đó to lớn như vậy mà chúng ta chỉ có dao và xẻng… với cả đây là dưới đất, trong nước, không phải địa bàn của sơn quỷ. Nếu mọi người xuống, không chừng lại xảy ra chuyện ấy chứ."mật núi được thần côn bỏ vào rương

Mạnh Thiên Tư nhìn ra xung quanh, không nói gì nữa.thần côn lắp ba lắp bắp

Nếu, nếu không phải xung quanh có nhiều người thế này, cô cũng muốn xuống.trong rương có cả bảy mảnh xương thú

***đoạn văn hi là mẹ nuôi cao kinh hồng

Vừa xuống dưới lỗ hổng, áp lực rất lớn, xung quanh cũng càng tối hơn. Dòng nước ở bên dưới lại xuất hiện ánh nước sáng chói.bảy thanh hung giản này mang điềm xấu

Giang Luyện ngừng thở, từ từ giơ đèn pin dò xét khắp nơi.chú thì biết cái gì chứ?

Hình dung thế nào nhỉ, cỗ quan tài này như được khảm ở trên nóc phòng. Bên dưới quan tài là một không gian to ngang một căn phòng, nhưng cái phòng này lại có hình tròn. Hình như trên vách tường hình cung có không ít con đường không rõ thông đến đâu…còn chuông nhà họ thịnh thì sao?

Giang Luyện chưa kịp nhìn kỹ xung quanh, mà chỉ đột nhiên cầm đèn pin đứng ở trước vách đá hình cung đối diện.nhà thuỷ quỷ mang cả súng phun lửa

Bên trên đó khắc đầy chữ.tất cả đều do bộ tộc xi vưu

Mà ba chữ đầu tiên của hàng thứ nhất chính là "Đoạn Văn Hi".tân từ hào hứng xem trò vui
Like this:

4 thoughts on "Xương Rồng | Quyển VII | Chương 10"

  1. Tự nhiên lại muốn ngược năm là thế nào nhỉ =]

    ReplyDelete
    Replies
    1. ngược năm là sao cơ?

      Delete
  2. Ngược nam, ĐT sửa chữ không hay

    ReplyDelete
    Replies
    1. tớ com xong thì cũng nhận ra rồi. nhưng mà không có ngược nam đâu nha

      Delete