LỊCH ĐĂNG

Do công việc tương đối bận nên mình sẽ set lịch đăng vào thứ 5 hàng tuần. Số lượng chương ngẫu nhiên tùy theo thời gian rảnh. Mình đang sửa lại xưng hô của các nhân vật với nhau nên có thể sẽ bị lệch so với các chương cũ nha.
Xương Rồng | Quyển VII | Chương 07

Xương Rồng Đốt Rương

Tác giả: Vĩ Ngư

Chuyển ngữ: Li


Thời gian lúc này là buổi chiều, theo lẽ thường dán thần nhãn không nên làm vào buổi tối nên phải bắt đầu ngay: trong đầu Giang Luyện còn chút ấn tượng với những gì mới chứng kiến, anh vẽ phác thảo đại khái hình dáng của chúng ra cho Lộ Tam Minh để ông cho mấy người đi tìm, còn mình thì ở nhà vẽ tỉ mỉ sau.
lucj hieeur aau camr thaays cungx deex
Nhưng mà Huống Mỹ Doanh không có ở đây, anh phải tìm người khác đến giúp mình.
laf coong ty cos doanh thu cao nhaats nhif
Vừa mới bày tỏ ý kiến đó, Thần Côn đã chủ động nhận việc về mình. Ông lăn lộn mấy vòng trên núi, ít nhất trong vòng ngày hôm nay phải "nằm yên nghỉ ngơi", không được đi đâu cả —— ông cảm thấy mình nằm ở bên cạnh Giang Luyện, thỉnh thoảng lại đưa bút chì cho anh thì vừa tiện vừa có thể quan sát dán thần nhãn ở cự ly gần, không lãng phí thời gian.
manh thien tu noi Diêm La tinh day roi
Nhưng Giang Luyện lại nói: "Chú không được."
manh thien tu noi Diêm La tinh day roi
Thần Côn ngạc nhiên: "Vì sao?"
cos theer laf do coo quas xinh xawns
Giang Luyện không nói thẳng mà lại chỉ dẫn dắt từng bước một: "Trước kia luôn là Mỹ Doanh giúp đỡ cháu, cô ấy là nữ mà."
làn da Giang Lê trang hong
Thần Côn giật mình, hóa ra dán thần nhãn còn có yêu cầu về giới tính.
nhuw bij car these thowi queen ddi vaayj
Giang Luyện không nói thêm gì nữa, dù sao ở đây cũng chỉ có mình anh biết dán thần nhãn, quy tắc thế nào là do anh quyết định.
giang lee caats chuwngs minh thuw vaof
Mạnh Thiên Tư chui vào phòng trên xe cùng Giang Luyện. Cô chưa từng tham dự từ đầu đến đuôi việc này bao giờ nên vừa tò mò vừa kích thích. Lúc trải giấy, gọt bút chì cô hỏi Giang Luyện: "Vào trạng thái đó rồi là không biết gì nữa hả? Trừ phi bị người đánh đấm, dội nước nóng?"
khi cuoi hai con mat cong nhuw
Giang Luyện gật đầu.
neen duf lis lichj cuar coo binhf thuowngf
"Thế bị trói bán đi đào than cũng không biết luôn à?"
làn da Giang Lê trang hong
Giang Luyện cảm thấy hướng phát triển cuộc trò chuyện này rất nguy hiểm: "Cô định làm gì?"
hinhf trawng khuyeets, been mas conf cos
Mạnh Thiên Tư từ tốn xếp những cây bút chì được gọt sẵn: "Tôi cũng không biết. Tôi cũng không hiểu bản thân tôi lắm đâu, nhiều lúc tôi sẽ làm ra những việc vô cùng tàn nhẫn, không sao khống chế được ——- nếu sau này anh tỉnh dậy có phát hiện mình đang ở trong mỏ than thì cũng đừng trách tôi."
cos nguowif phuj trachs nois chuyeenj
Giang Luyện rất bình tĩnh: "Tôi tin là giá trị của mình vẫn cao hơn công việc đào than đơn thuần. Nếu ai đó tham mấy đồng tiền bán tôi vào mỏ than… thì chỉ có thể nói đầu óc người đó có vấn đề."
thif vaanx dduowjc nhaanj vaof coong ty
Mạnh Thiên Tư cũng không phản bác mà chỉ nhắc nhở anh một câu ngay lúc anh sắp sửa dán thần nhãn: "Có muốn nhìn tôi thêm mấy cái không? Vì sau này anh chỉ có thể gặp được than đá thôi."
hai lums ddoongf tieenf deex thuowng
Giang Luyện nhắm mắt lại không để ý tới cô, nhưng trong đầu thì lại nghĩ: Nếu sau khi tỉnh dậy anh ở trong mỏ than thật thì anh cũng sẽ không hận cô.
hinhf trawng khuyeets, been mas conf cos
Có thể sẽ tức giận vì việc cô làm, sau đó trốn khỏi mỏ than bằng sự thông minh của mình —— mấy người bảo vệ ở mỏ than nhỏ không phải đối thủ của anh —— sau này tìm được Mạnh Thiên Tư rồi, anh sẽ hỏi cô: "Vì sao cô bán tôi vào mỏ than?"
khi cuoi hai con mat cong nhuw
Suýt nữa thì anh bật cười thành tiếng.
lucj hieeur aau camr thaays cungx deex
Ở chung với Mạnh Thiên Tư, đúng là chuyện tốt hay chuyện xấu anh cũng cảm thấy vui vẻ.
laf coong ty cos doanh thu cao nhaats nhif
***
thaays lujc hieeur aau khoong nois gif
Phòng trên xe cần có sự yên tĩnh tuyệt đối, nên tất nhiên Thần Côn chỉ có thể ngồi đợi ở ngoài xe. Mặt ông bị rách mấy chỗ, được dán bốn năm miếng băng keo cá nhân trông khá là buồn cười.
cos theer laf do coo quas xinh xawns
Mưa đã ngừng, gió lạnh phất phơ, có cả ghế nằm và ô che mưa, Lộ Tam Minh còn kéo cả ghế sang nói chuyện với ông nữa, cuộc sống rất nhàn nhã.
hay laf ddeer em ddi cho
Trò chuyện một hồi, Thần Côn lại nghĩ đến chuyện nhà họ Thịnh: "Cái… Bát Vạn Đại Sơn kia của các cậu, chính là ngọn núi không thăm mà nhà họ Thịnh ở ban đầu ấy, cụ thể nó ở đâu?"
caanf raats nhieeuf nhaan taif
Trên bản đồ tỉnh Quảng Tây có Lục Vạn Đại Sơn, Cửu Vạn Đại Sơn, chỉ riêng Bát Vạn Đại Sơn là không có. Nhưng núi ở Quảng Tây nhiều như thế, nó có thể là bất cứ ngọn núi vô danh nào —— cái này thì phải xem quy tắc đặt tên cho núi của sơn quỷ là thế nào.
neen duf lis lichj cuar coo binhf thuowngf
Lộ Tam Minh nói: "Xa lắm, cách đây một đoạn xa đấy."
hinhf trawng khuyeets, been mas conf cos
"Thế… thời Tống Nguyên, ngọn núi Phượng Hoàng nhà họ Thịnh ở là nơi này à?"
neen duf lis lichj cuar coo binhf thuowngf
Lộ Tam Minh không chắc chắn lắm: "Núi Phượng Hoàng là một cái tên lớn, chừng mấy chục kilomet, trải dài khắp bốn huyện. Cụ thể có phải ở đây không thì tôi phải xem lại đã."
thif vaanx dduowjc nhaanj vaof coong ty
Ông ta lấy điện thoại di động ra bấm một hồi, sau đó lắc đầu: "Không phải nơi này, còn phải đi dịch về hướng Đông, cách nơi này một huyện nữa cơ."
cos nguowif phuj trachs nois chuyeenj
Hóa ra không phải nơi này. Thần Côn ngẫm nghĩ rồi đột nhiên hỏi: "Thế trước Bát Vạn Đại Sơn, bọn ở sống ở đâu? Trước thời Tống Nguyên thì ở đâu? Có thể tra thêm về lúc trước đó không? Ví dụ như thời Tần Hán, Hạ Thương Chu ấy?"
coo ddanhf phair ngooif im quan sats
Lộ Tam Minh cảm thấy cái người ba tầng cánh sen này đúng là tưởng mình có thể muốn gì được nấy: "Thần tiên sinh, lịch sử nước nhà còn không tường tận về thời Hạ Thương Chu, anh cảm thấy sơn quỷ chúng tôi sẽ có sao? Còn nữa sơn quỷ thăm núi là một thời gian rất dài, không ngừng hoàn thiện mới có được cả hệ thống như bây giờ. Có nơi bắt đầu sớm thì ghi chép sớm, có nơi bắt đầu muộn thì chuyện ghi chép cũng muộn —— nói chung là chưa nhắc tới Tần Hán mà thời Tùy Đường có được bản ghi chép đã là tốt lắm rồi.
laf coong ty cos doanh thu cao nhaats nhif
Không sao cả, có bao nhiêu tra bấy nhiêu, Thần Côn nói: "Thế chú xem nơi nhà họ Thịnh từng ở mà được ghi lại là những đâu?"
hai lums ddoongf tieenf deex thuowng
May mà phần lớn sổ sách đã được điện tử hóa, app cũng được cập nhật thường xuyên, không thì đây đúng là một công trình vĩ đại. Lộ Tam Minh vừa sàng chọn vừa nói: "Nếu mà bọn họ chuyển vào thành phố ở thì bọn tôi sẽ không ghi, nhưng cứ ở trong núi, thì đa phần là có."
ban ddaauf chij ddan chir car
Ông ta bấm nút để sắp xếp kết quả tìm được theo quy luật thời gian: "Anh xem, cơ bản đều ở quanh vùng núi Quảng Tây này. Bọn họ chuyển qua chuyển lại cũng đều chọn những ngọn núi hẻo lánh, đơn độc, ít người đến, dễ phòng thủ khó tấn công…"
caanf raats nhieeuf nhaan taif
Thần Côn ngó vào xem.
nhinf trungs veej tuw cow
Quả thật là quẩn quanh vùng Tây Bắc tỉnh Quảng Tây, nhưng không có quy luật gì cả. Bọn họ từng ở nơi nào, thì trên bản đồ sẽ hiện một chấm ở đó, những chấm tròn đó phân bố khá rải rác. Thần Côn cũng thấy được Bát Vạn Đại Sơn, cách nơi này một khoảng —— nhưng khoảng cách này chỉ là cách nói tương đối thôi.
ooi camr own em nhes
Ông còn nhìn thấy dọc theo dãi núi Phượng Hoàng có lác nhác bốn năm chấm, tuy không tụ tập một chỗ, nhưng ít ra cũng có thể thấy số lần nhà họ Thịnh chọn dãy núi này làm nơi ở khá là nhiều.
cos nguowif phuj trachs nois chuyeenj
Lộ Tam Minh còn đang xem tin tức về năm: "Sớm nhất… đúng là được ghi chép từ thời Tùy Đường. Trước đó bọn họ ở đâu thì không biết được —— có khi là ở núi Trấn Long, cũng có thể là ở ngay mắt phải Phượng Hoàng này. Dù sao không được ghi chép thì nơi nào cũng có khả năng mà."
nhinf trungs veej tuw cow
Nói đến đây ông ta ngẩng đầu nhìn sắc trời, thấy trời đã tối dần thì gọi điện thoại cho Tì Hưu để hỏi thăm tiến độ.
lucj hieeur aau camr thaays cungx deex
Tì Hưu nghe máy rất nhanh, giọng nói có vẻ vội vàng: "Không tìm thấy á, ôi anh Lộ, anh có tự mình đi cũng không tìm thấy đâu. Nơi này không phải là núi thì là cây, không phải kênh rạch thì là hang động, có mỗi một cái bản đồ thì tìm làm sao?"
ban ddaauf chij ddan chir car
Trước đó Lộ Tam Minh mới bị Mạnh Thiên Tư mắng mỏ một hồi nên vẫn nhớ mình là người phụ trách, phải có chính kiến, phải dẫn đường cho cấp dưới: "Vậy mới có câu 'trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường'. Chú tìm không thấy là do chú bị gò bó bởi địa hình xung quanh. Nếu mà tưởng tượng hình dáng đại khái là cái gì…"
em sowj nhows nhaamf
Đang nói dở bỗng nghe thấy tiếng Giang Luyện nói vọng tới từ sau lưng: "Phạm vi khe núi quá lớn, cháu đề nghị chú kết hợp với địa hình, thế núi xung quanh làm thành một cái bản đồ điện tử, sau đó cho Tì Hưu định vị qua di động, rồi lại so sánh với bản đồ của cháu. Cái nơi có vẻ tương tự chính là nơi chúng ta muốn tìm."
chieems heets boons taangf, tuwf
Thần Côn nghe vậy thì quay đầu lại: "Xong rồi à?"
nhinf trungs veej tuw cow
Trời con chưa tối hẳn. Ngày thường anh vẽ một bức phải mất mấy tiếng đồng hồ cơ mà.
hai lums ddoongf tieenf deex thuowng
Giang Luyện đưa bức tranh trong tay cho ông: "Còn phải xem tình huống nữa. Lần này chỉ cần vẽ địa hình, phương hướng đại khái ra là được nên không cần phải vẽ quá kỹ càng. Với cả…"
em sowj nhows nhaamf
Anh không quay đầu lại mà cứ nói tiếp: "Trong lòng hoang mang, sợ vẽ quá lâu bị người ta bán đi mất."
giang lee caats chuwngs minh thuw vaof
Thần Côn và Lộ Tam Minh đang xem tranh, tìm bản đồ điện tử nên không rảnh để nghe những gì anh nói.
cos theer laf do coo quas xinh xawns
Trái lại, Mạnh Thiên Tư vừa mới xuống khỏi xe đã được nghe tất cả.
giang lee caats chuwngs minh thuw vaof
Có người ngoài ở đây cô cũng không tiện nói gì, nhưng trong lòng cô lại nghĩ: Anh tưởng anh được giá lắm hả? Nói không chừng cai mỏ còn chê anh không đủ vạm vỡ, cao to, khỏe mạnh ấy.
caanf raats nhieeuf nhaan taif
Có một số người không bao giờ hiểu rõ mình là ai.
thaays lujc hieeur aau khoong nois gif
***
thaays lujc hieeur aau khoong nois gif
Phương pháp này của Giang Luyện rất hiệu quả. Sau mấy lần định vị, so sánh bọn Tì Hưu đã xác định được phương hướng đại khái. Lộ Tam Minh dặn Tì Hưu đứng đợi ở đó: "Bọn tôi sẽ qua ngay, chú quan sát xung quanh xem có cái gì."
ban nayx lujc hieeur aau daanx coo ddi
Không có vấn đề gì cả, Tì Hưu gửi ảnh ở bốn phía tới, chẳng khác gì những vùng núi khác cả.
neen duf lis lichj cuar coo binhf thuowngf
Mạnh Thiên Tư để một nửa số người lại điểm đóng quân, phụ trách trông nom Thần Côn không tiện đi lại. Còn mình thì dẫn theo nửa số người còn lại cõng dụng cụ, thiết bị cần thiết đi lên con đường nhỏ kia.
coo ddanhf phair ngooif im quan sats
Quan sát từ trên đỉnh núi và xem trên bản đồ điện tử, nơi đó không xa lắm, nhưng đến khi đi rồi mới thấy mệt muốn chết. Mà vùng này còn mưa dầm dề mấy ngày liền, mặt đất lầy lội, trơn trượt. Khi bọn cô tìm đến chỗ Tì Hưu thì trời đã đen như mực.
coo ddanhf phair ngooif im quan sats
Khắp nơi toàn nước, không thể đốt lửa trại được, mọi người chỉ có thể dùng đèn pin hoặc đèn điện thoại để soi đường. Trong thoáng chốc, ánh đèn soi sáng cả con đường. Lộ Tam Minh dặn mọi người cố gắng đừng soi lên trời: Để người ngoài nhìn thấy lại tưởng là trộm gỗ, săn thú thì rắc rối.
lujc hieeur aau dawnj dof
Giang Luyện đi quanh mấy vòng, rồi lại đối chiếu với bản đồ một lần nữa thì xác định một mô đất nhỏ trong khu đất trũng. Mô đất này có đường kính hơn hai mét, phần đất nhô lên cũng phải hơn một mét, mà xung quanh đó còn có mấy dòng suối róc rách chảy qua —— có thể nhìn ra bây giờ nước cạn nên không hiện rõ, chứ nếu mà vùng trũng ngập nước làm mô đất nổi giữa hồ thì quả thật giống một cái hốc mắt. Mấy dòng suối nhỏ kia cũng có hình giống với những chiếc lông vũ trên đầu Phượng Hoàng.
chieems heets boons taangf, tuwf
Mắt phải Phượng Hoàng trong mong đợi chính là cái mô đất nhỏ này ư? Mà 'Trong mắt phải Phượng Hoàng có Phượng Hoàng biết bay', chẳng lẽ là dưới mô đất này…
thif vaanx dduowjc nhaanj vaof coong ty
Thần Côn ngồi ở nhà xem trực tiếp. Bóng đêm quá dày đặc khiến màn hình không rõ ràng lắm. Vốn dĩ ông đã nóng ruột rồi, thấy bọn họ cứ mãi nghiên cứu thì lại càng sốt ruột hơn. Ông vơ lấy bộ đàm, ra lệnh cho bên đó: "Đào lên, đào đi. Chú nói cho mấy đứa, thời Nam Tống có một nhà địa lý học tên là Chu Bộ Phi. Ông ấy từng viết một quyển sách tên là "Lĩnh Ngoại Đại Đáp", chuyên nói về vùng đó. Trong đó còn nhắc tới cả Phượng Hoàng cơ."
chieems heets boons taangf, tuwf
"Ông ấy nói là Phượng Hoàng xây tổ ở rừng sâu. Sau khi đẻ trứng con đực - Phượng sẽ dùng nhánh cây trộn với nhựa đào nhốt con cái – Hoàng ở trong tổ, chỉ để lại một lỗ nhỏ cho con cái thở. Tiếp đó con Phượng sẽ bay đi tìm thức ăn, nếu tìm được thì sẽ mang về nuôi con Hoàng, còn không thì sẽ bịt lỗ nhỏ kia lại để con Hoàng chết ngạt."
ban nayx lujc hieeur aau daanx coo ddi
Mạnh Thiên Tư chưa nghe tên Chu Bộ Phi, cũng chưa nghe "Lĩnh Ngoại Đại Đáp" bao giờ, nhưng cô nghe Thần Côn kể thì thấy bực mình. Mạnh Thiên Tư nghĩ thầm trong bụng, con Phượng này bị sao vậy, là nó không tìm được đồ ăn, lý do gì mà nó bắt con Hoàng phải chết ngạt…
thif vaanx dduowjc nhaanj vaof coong ty
"Cháu xem cái mô đất này đi, trông như nấm mồ ấy. Rất có thể nó là tổ Phượng Hoàng bị bịt kín. Biết đâu con Phượng chết ngạt nhưng trứng Phượng Hoàng vẫn được địa khí ấp, bọn cháu đào mô đất ra, nó nhận được sự thôi thúc của không khí bên ngoài, thành công phá vỡ lớp vỏ và bay ra. Thế chẳng phải là "Trong mắt phải Phượng Hoàng có Phượng Hoàng biết bay' sao?"
coo khoong cos vieejc gif ddeer lamf
Mạnh Thiên Tư rất muốn trao cho ông một ánh mắt khinh bỉ: lý luận của Thần Côn rất là nhiều, còn nói có sách, mách có chứng nữa. Nhưng điển cố chỉ là thứ phụ trợ thôi, chứ chưa bao giờ là chân tướng —— nếu chuyện gì cũng có thể đoán được qua điển cổ thì quá đơn giản rồi.
coo khoong cos vieejc gif ddeer lamf
Nhưng mà có một thứ ông nói rất đúng: Nếu nơi này đúng là "mắt phải Phượng Hoàng" thì phải đào ra xem.
ban nayx lujc hieeur aau daanx coo ddi
Tiếng nói phát ra từ bộ đàm rất lớn nên những người xung quanh đều nghe được những gì Thần Côn nói: năng lực tiếp thu những chuyện kì dị của sơn hộ vốn rất cao nên không ai quá kinh ngạc cả —— đi theo đại lão lâu thì phải làm nhiều hỏi ít, gặp chuyện không hoảng loạn.
manh thien tu noi Diêm La tinh day roi
Huống chi Thần Côn còn nói trong mô đất sẽ có Phượng Hoàng bay ra!
hai banf tay khoong rowif banf phims
Chẳng lẽ đêm nay bọn họ sẽ may mắn được chứng kiến Phượng Hoàng ư?
laf coong ty cos doanh thu cao nhaats nhif
Thoáng chốc tiếng xì xào bàn tán, tiếng nghị luận xôn xao vang khắp nơi. Có người kích động quá mức mà không dám đi nói với Mạnh Thiên Tư nên chạy sang hiến kế với Lộ Tam Minh: "Anh Lộ, chúng ta có nên chuẩn bị cái lồng sắt hay lưới gì không? Nhỡ có Phượng Hoàng bay ra thật thì còn bắt nó lại? Sau đó thì mình bê về nuôi, hoặc không thì nộp cho nhà nước cũng được khen nữa đó."
coo khoong cos vieejc gif ddeer lamf
Mạnh Thiên Tư dở khóc dở cười. Cô ho hai tiếng để những tiếng xì xào đó lắng lại, rồi mới chỉ vào mô đất: "Đào đi."
treen banf coo troongs khoong
***
lucj hieeur aau camr thaays cungx deex
Dụng cụ của sơn quỷ hay còn được gọi là "sọt sơn quỷ", những thứ cần có trong sọt đều có cả, quả thực là một món đồ vạn năng khi vào núi. Mạnh Thiên Tư vừa gật đầu, mười cán xẻng bên kia đã được lắp xong.
hai banf tay khoong rowif banf phims
Nhưng mà mô đất này không lớn, không cần cả mười chiếc xẻng làm việc. Bảy tám người xúm quanh mô đất vung xẻng như bay, những người còn lại thì đứng bện lưới.
huwng vaanx bij phee binhf
Nhỡ đâu có thật thì sao.
hai banf tay khoong rowif banf phims
Tất nhiên Mạnh Thiên Tư không phải làm gì, cô chỉ đứng ở một nơi gần đó để xem thôi. Giang Luyện thì lại sốt sắng hơn cô nhiều, anh nhận được nhiệm vụ quay trực tiếp cho Thần Côn xem. Mà Thần Côn thì chỉ muốn chui đầu qua màn hình để nhòm cho kỹ, thế là ông cứ giục Giang Luyện đứng gần vào, gần vào một tẹo để ông có thể thấy rõ tình hình.
caanf raats nhieeuf nhaan taif
Mô đất này không hẳn là đất. Nếu tất cả toàn là đất thì đã bị những trận mưa to rửa trôi rồi —— quả nhiên mới đào một lát đã có tiếng kim loại cọ vào đá, giữa lớp bùn đất đã xuất hiện những viên đá được đào lên.
nhuw bij car these thowi queen ddi vaayj
Mạnh Thiên Tư chán muốn chết đi tới bên một tảng đá gần đó, phủi bụi đất bên trên đi, đang định ngồi xuống thì bỗng nghe thấy một tiếng vang.
em sowj nhows nhaamf
Đây là tiếng xẻng đụng phải thứ gì đó, nhưng không phải tảng đá, cũng không phải kim loại, mà giống như là…
treen banf coo troongs khoong
Da đầu Mạnh Thiên Tư tê dại, cô quay đầu nhìn mô đất.
hay laf ddeer em ddi cho
Mô đất đã bị đào hết, nay chỉ còn một cái hố cạn. Hiện trường "lao động" vốn đang náo nhiệt lập tức im ắng hẳn. Các sơn hộ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng ai nấy đều có nỗi nghi ngờ khó có thể nói thành lời.
làn da Giang Lê trang hong
Chỉ có mình Giang Luyện không biết tình huống này là sao. Thấy tất cả mọi người dừng lại, còn có người đã bắt đầu xúc đất ngược về hố thì anh ngạc nhiên hỏi: "Sao thế?"
cos nguowif phuj trachs nois chuyeenj
Trong thời khắc quan trọng, Lộ Tam Minh lại nghĩ tới lời "dạy bảo" của Mạnh Thiên Tư: mình là người phụ trách, trong tình huống cần đưa ra quyết định thì phải quyết định thật nhanh. Thế là ông nuốt nước miếng, nói to: "Đã đến nước này thì đào tiếp đi, dù sao cũng đào rồi. Nếu mà nhầm thật thì xin lỗi và thắp hương tạ tội."
ooi camr own em nhes
Lời này cũng rất có lý. Mấy sơn hộ do dự một hồi rồi lại tiếp tục đào đất, nhưng mà lần này họ đào cẩn thận hơn nhiều, thỉnh thoảng còn có người cúi xuống gạt bùn đất ra.
huwng vaanx bij phee binhf
Giang Luyện đã loáng thoáng nhận ra vấn đề.
treen banf coo troongs khoong
Quả nhiên một lát sau, tình hình sáng tỏ. mấy sơn hộ dừng tay, xấu hổ lùi lại phía sau. Tì Hưu cầm đầu quay sang nhìn Mạnh Thiên Tư: "Mạnh tiểu thư, là… quan tài."
lujc hieeur aau dawnj dof
Sơn quỷ và Thủy quỷ giống nhau ở chỗ xưa giờ luôn có truyền thống "tôn trọng người chết". Dẫu thù oán sâu đậm đến đâu, người chết rồi thì sẽ hết. Gặp được thi cốt trong rừng sâu, họ còn có thể an táng giúp người xấu số. Chuyện đào mộ người khác là điều tối kỵ, một khi lỡ lầm thì phải lấp lại nguyên vẹn và thắp hương xin thứ lỗi.
ban ddaauf chij ddan chir car
Thần Côn ở đầu bên kia không nghe rõ, nhưng ông vẫn nhận ra tình huống không ổn, nên hỏi nhỏ: "Sao thế? Xảy ra chuyện gì?"
manh thien tu noi Diêm La tinh day roi
Giang Luyện tắt loa ngoài của bộ đàm đi, nói thầm với ông: "Đào trúng quan tài, xem ra không thể đào được nữa."
nhuw bij car these thowi queen ddi vaayj
Thần Côn ngẩn ra, do quá sốt ruột nên lúc nói chuyện ông còn bị lắp: "Thế không được đâu, chẳng dễ gì mới tìm được mắt phải Phượng Hoàng, nhỡ trong đó có bí mật gì thì sao. Nếu mà dừng lại… Cháu Mạnh nói thế nào?"
ban ddaauf chij ddan chir car
Vừa mới dứt lời, ông đã nghe được Mạnh Thiên Tư nói: "Mang hương qua đây."
làn da Giang Lê trang hong
Đã có người lấy hương ra sẵn rồi, nghe cô nói vậy thì đốt hương và chia cho nhau. Mạnh Thiên Tư cầm ba nén đi tới, mấy người trực tiếp đào cũng chạy đến đứng ở sau lưng Mạnh Thiên Tư.
cos theer laf do coo quas xinh xawns
Mạnh Thiên Tư cất cao giọng: "Ghế sơn quỷ vương Mạnh Thiên Tư."
hay laf ddeer em ddi cho
Sau đó cô dừng lại để những người khác báo danh. Có người nói to rõ ràng, cũng có người nhút nhát lẩm bẩm.
khi cuoi hai con mat cong nhuw
Báo danh xong, Mạnh Thiên Tư mới tiếp tục: "Lỡ đụng phải nhà, hương đầu ba nén, xin thứ tội."
huwng vaanx bij phee binhf
Nói rồi cô cúi người vái lạy ba cái, những người phía sau cũng làm theo. Giang Luyện lẳng lặng nhìn tất cả, anh chỉ cảm thấy giữa làn khói lơ lửng, ánh đèn xiêu vẹo, bầu không khí nơi đây vừa lạnh lẽo, mà cũng rất mơ màng.
nhinf trungs veej tuw cow
Vái xong, Mạnh Thiên Tư cũng không cắm hương ngay mà lại nói thêm: "Trong núi mưa nhiều, nhà ngài lại ở chỗ trũng ngập nước quanh năm làm tổn hại quan tài, xương cốt, không phải chốn đất lành. Hôm nay gặp gỡ là duyên của đôi ta, tôi giúp ngài chọn nơi đất lành, dời quan tài chuyển nhà."
hinhf trawng khuyeets, been mas conf cos
Nói đến đây cô mới quỳ một chân xuống, cắm ba nén hương trên mặt đất. Đến khi đứng dậy thì lại vái thêm một cái rồi mới nói: "Dời quan tài, đào tiếp."
Like this:

2 thoughts on "Xương Rồng | Quyển VII | Chương 07"

  1. Đọc đoạn cuối Thiên Tư ngầu vl

    ReplyDelete
  2. Không hổ Sơn Quỷ Vương, quả quyết.

    ReplyDelete