LỊCH ĐĂNG

Do công việc tương đối bận nên mình sẽ set lịch đăng vào thứ 5 hàng tuần. Số lượng chương ngẫu nhiên tùy theo thời gian rảnh. Mình đang sửa lại xưng hô của các nhân vật với nhau nên có thể sẽ bị lệch so với các chương cũ nha.
Xương Rồng | Quyển VI | Chương 07

Xương Rồng Đốt Rương

Tác giả: Vĩ Ngư

Chuyển ngữ: Li


Mnh Thn Tư hng hốt.
Hang động này không lớn lắm.
Gng Luy nhn ch tay đang chn c của mnh, th ra k ấy anh hh động qu nhanh c cũng ch bit phải n g cả.
Chân cẳng mềm nhũn làm cô không đi nổi.
M lt s anh c đu nhn Mnh Thn Tư, n: "C ở li đi cùng đi."
Gà tuyết thong thả dạo bước ở dưới.
Mnh Thn Tư nghe anh n mà ngơ ngc, b tay giấu s ch c li b đu ln mò lớp sơn tr c: "Ti… do n bận lm."
Có con gì ở bên dưới.
Gng Luy bun ci: Đg là c r bận, bận l nng cho ch c th c.
Nhìn kỹ thì chẳng thấy gì.
Anh n: "Thn Tư, c đi ra ng đi, c ở tg đ lâu lm ri."
Chân cẳng mềm nhũn làm cô không đi nổi.
Mnh Thn Tư ngỡ ngg: C ở đâu lâu cơ? Tg phòng hả? Tối nay c vừa m đn mà.
Nhìn kỹ thì chẳng thấy gì.
Gng Luy li n tip: "C n ra ng ht thở khng kh nhu hơn. V cả…"
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Anh c đu xng, giơ b tay tri l, ngn ci khẽ gõ v cc ngn khc: "Ti vừa tnh xg, ln n c n ở li."
Chẳng lẽ là cô hoa mắt?
Mnh Thn Tư cũng nhn v tay tri của anh: Anh ta bit bấm đốt ngn tay à? N bậy th c.
Có con gì ở bên dưới.
Sinh ra tg g t sơn quỷ, từ nh c đ tip xúc v đủ m hng ngi, n cũng u đ đi chút: Đo sĩ cổ đi thg bấm đốt ngn tay là v ngn tay c sẵn khớp xng, gia cc khớp xng li c np nhăn. K b tay cg li, ngn tr, ngn gia và ngn p út đ sg sg, th cc np nhăn tr tay sẽ to thh m ci bg chn tự nhn. Ngn ci di chuyn q li gia cc là đang tnh cửu tinh p p, hay còn đ g là bài sơn chng php.
Cô sẽ chẳng bao giờ biết được.
(*) Cửu tinh: chn ngi sao, v mi lĩnh vực c chn ngi sao rng n tớ khng lt kê ra na
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
P – P: thu ng th H, chỉ kt quả của quẻ b. P là tng lai, P là qu k.
Giang Lê lấy túi xách ra.
Bài sơn chng php: xp n tr tay, là chỉ cch xp cc cung tr tay đ tnh bt qui như hnh di đ
Tại sao anh lại nói vậy?

Gng Luy bit cả ci n à? Khng th n.
Thỏi son đỏ giấu trong hộc bàn.
Mnh Thn Tư đy bụng ngờ vực, nhg Gng Luy li c diễn như th. Anh vừa bấm vừa lm bm, còn đ cả tay l tr c: "Ngng đu l."
Nhìn kỹ thì chẳng thấy gì.
Mnh Thn Tư ng ngờ anh đang diễn trò, nhg vn ngng đu l theo b năng.
Cái quái gì vậy?
Anh khẽ "b" y khng kh trư m c, ri c đu nhn lòng b tay mnh. Rõ rg tg lòng b tay chg c g cả, nhg anh li c qn st kỹ cg, g g như đang g ht giống r. Vẻ m anh nghm túc đn m Mnh Thn Tư cũng phải hi hộp dõi theo.
Cảnh Như Tư bực bội nhìn xung quanh.
M lt s, Gng Luy "ừ" m ting: "Khng sai, quẻ tng n rg c n ở li. V cả ti cam đoan vấn đ c lo lng sẽ khng phải là vấn đ. Th đấy, tin ti đi."
Chẳng lẽ là cô hoa mắt?
Mnh Thn Tư nhn anh m lúc lâu: "Anh n bậy b đấy hả? Anh khng bit bấm đốt ngn tay đg khng?"
Cảnh Như Tư bực bội nhìn xung quanh.
Gng Luy n: "C th là, sao khng chịu tin tng ngi khc th? Ti tài hoa khp ngi, ng thg khm tốn n c khng bit đ thi."
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
Cht m, còn tài hoa khp ngi cơ. Mnh Thn Tư b ci.
Bà Bảy đang khóc nức nở.
Gng Luy n: "N ri nhé, c quyt định th đi."
Cô sẽ chẳng bao giờ biết được.
Anh ci rộ l s đ lùi li. Lùi đ hai bư bng nhớ đn m vc, anh li đi l, đng th y cả đi thoi ra na: "Th bn bè đi, trh hm n li khng ln lc đ."
Mạnh Kính Tùng lạc trong ruột núi.
Mnh Thn Tư do dự m hi, ci cùng vn qy v phòng y đi thoi ra, mở m qr kt bn.
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
C c t mnh qu mâu thun: Bit rõ rg mnh n đi sang tri, nhg li khng km lòng đ mà dựa v phải. Giống như nhng c xanh di rừng treo m hng v pha h s vậy, v tnh nghng sang b.
Tân Từ nuốt nước bọt.
Gng Luy quét m xg th nhn trang c nh của c. ID của c t là "x2", ngay cả h đi di cũng là "x2" phn b đen trng l.
Giang Lê lấy túi xách ra.
Anh hi: "Sao li đ t là 'nh hai'?"
Chẳng lẽ là cô hoa mắt?
Mnh Thn Tư lm bm: "Ln qn g đn anh."
Sự cuốn hút không thể chối từ của cô.
Gng Luy ci đ g chú trư s đ m gửi l m kt bn cho c. Mnh Thn Tư đang c đu đi anh gửi l m kt bn th bấm đng , bng nghe t Gng Luy g mnh: "Thn Tư."
Thỏi son đỏ giấu trong hộc bàn.
Mnh Thn Tư ngng đu l.
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
Gng Luy n: "Ti khng n đùa đâu. Ti n th đấy, vấn đ c lo lng sẽ khng phải là vấn đ."
Cái quái gì vậy?
N xg anh m ci qy ngi đi.
Mái tóc óng ả mượt mà của thi thể người chết.
Mnh Thn Tư nhn bng lg của anh bng nhận ra anh đ đ cch xg h v mnh.
Cũng chính vì vậy, cô luôn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh.
Trư k anh l g c là Mnh tiu thư.
Cũng chính vì vậy, cô luôn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh.
C g anh li: "Gng Luy."
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
Gng Luy qy đu li. Mnh Thn Tư dựa ngi v c, cũng khng bit phải n g. M lt s c bng chọc ghẹo anh: "Hm nay anh gp đ mẹ Su ti, mẹ Su ti… đẹp khng?"
Lúc nào Giang Luyện cũng nhìn cô.
Gng Luy h rũ m, vừa c t b lực vừa bun ci. Mnh Thn Tư mà ganh tị th khng ai c th sh n.
Cảnh Như Tư bực bội nhìn xung quanh.
Anh trả l: "Đ khuya thanh vng, tối l t đèn, ti chg nhn rõ đ."
Tân Từ lẩm bẩm: "Gì chứ."
Li bậy b ri. Mnh Thn Tư nhịn ci: "Th ở tg rp ht đèn đc s trg mà cũng khng t rõ à?"
Cô sẽ chẳng bao giờ biết được.
"Rp ht à? Bà ấy trang đim mà, cch trang đim của kịch Qug Đng th sao nhn rõ đ."
Bà Bảy đang khóc nức nở.
Mnh Thn Tư cn răng, c vn khng tin.
Thần Côn còn chưa xuất hiện.
"Th s đ th sao?"
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
"S đ th đi ăn khuya đ."
Mạnh Kính Tùng lạc trong ruột núi.
"Lúc ăn khuya cũng khng t đ l?"
Thế giới này thật đáng sợ.
Gng Luy nghm túc: "Lúc ăn khuya hai m phải nhn đ ăn c, ai rh mà đi xem ngi."
Bà Bảy đang khóc nức nở.
Mnh Thn Tư khng l g đ anh th tr m: "Mig lưỡi trơn tru."
"Em soi đèn giúp anh nhé."
N xg c đng sm c li, dựa lg v c, ci đn đ cả bụng.
Tân Từ nuốt nước bọt.
Ci xg c li bun phn.
Trèo lên đỉnh núi, cô dừng lại.
C đng dậy, đ văng cc dép lê ra, đi ch trn v tg phòng. Tg phòng r bừa bộn, b gh ngổn n, to là kt tc của c. Ven đg còn c cả hộp khăn giấy ng chổng v, ấm trà, gt t, bút nghng ngả tr s. Đi đn đâu c li dùng ch đ chg n ra.
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
K t nhng mh s vỡ của chén trà mà c ném Mnh Knh Tùng, c gim ch l chg. S k gim ch l, di lòng b ch c ting vỡ vụn nho nh cùng m c gic đ đớn. Ci c gic đ tựa như là bm bm ngửi t mùi chy khét của đi ch —— th ra còn c th đ hơn th n na, c khng sao cả.
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
C nằm xng khng trống ngay b cc b trà nghng ngả, nhn gng m mơ h của mnh tr m đ cm thch, n thm tg bụng: "Ở li đi."
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
Khng chỉ v "quẻ b" nh nh của Gng Luy.
Cô không nghĩ tình hình sẽ như vậy.
Mà còn v chnh mnh, chnh c cũng mn ở li.
Sự cuốn hút không thể chối từ của cô.
***
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
Gng Luy đi v đn c phòng chg bit n th n li quẹo sang gõ c phòng Thn Cn.
Trời đất, con gì thế kia?
Tâm trng giờ của anh khng thch hp ở m mnh, đi kim ngi đ tm nh th hơn.
Giang Lê lấy túi xách ra.
Bấm chg c nhg khng ai b sao, Gng Luy kh bực mnh. Anh đang định bấm li ln na th c đ mở ra.
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
Thn Cn ra mở c v m cc khăn tm qn tr ngi. Th ra đ ng qn khăn tm thg qn ở th lg, c th là do Thn Cn xấu hổ n ng qn ở n ngực, tr đu còn bọc th m cc khăn na, trng y như ngi Ả R. Ch ng m bò ra khi bn tm, n tr ngi vn còn nh.
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
T Gng Luy ng thở dài: "Chú c tng là ai."
Sao cũng được hết.
Đ là ngi nhà th ng chg khch so na, li tung tăng chy v tg phòng tm. Nghe ting rm rm tg đ ch ng li lao v ri.
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
Gng Luy đng c phòng li, đi v tg phòng. Lúc đi n q phòng tm anh c ng v tg: Đg là Thn Cn đang vui vẻ nằm tg m cc bn tm v cùng lớn.
Mái tóc óng ả mượt mà của thi thể người chết.
Ông còn gi thu cho anh na c: "Tiu Luy Luy, chu đ dùng bn tm của họ ch? C cả cc năng mt xa l nhé. Ban n chú khng đ bấm nhm v n mà sng tê ti l."
Mái tóc óng ả mượt mà của thi thể người chết.
Ri ng than thở: "Sơn quỷ giàu th đấy, c tn… th là sng."
Hang động này không lớn lắm.
Xg, Gng Luy như đ cng kin m linh hn bị cu sống xa hoa ăn mòn. S n Thn Cn mà mn qy v v cu sống bnh dị c lẽ phải đn đo r lâu.
Cũng chính vì vậy, cô luôn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh.
Tr gig di gig vn trải đy sơn phổ, tài lu và h chụp như trư. Do khng c ch đ ch, Gng Luy phải tự mnh dọn ra m khng đ trống ở st b gig, ri ngi khoanh ch ở đ. Anh mở m t h ra xem, to là nhng b h r xa x. Chỉ m mở ra tay anh đ dnh đy bụi ri. Ảnh chụp là h đen trng, c m số tấm đ bị nhòe ht phn mép. Tr mi m trang đu đ gn giấy bng mng đ b v h chụp.
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Gng Luy lơ đng l xem. Vốn dĩ anh định tâm sự v Thn Cn v vc của Mnh Thn Tư, nhg ch tm đ l mở đu, s n l q l li mấy b h, anh li bị mấy b h đ thu hút sự chú l.
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
C m b h chụp từ tr cao xng, địa hnh tg đ r kỳ l. Nhng ngọn n thấp bé xp thh từng tng từng lớp. Số lng đ phải sh n v rừng n, nhg ri li chg giống: Rừng n to là nhng ngọn n chọc tr, còn n ở đ li thấp lè tè. Trng c như nhng cc bh ú vung v khp n, tri m ci, phải m ci vậy.
Tại sao anh lại nói vậy?
L tip ra s, chủ yu là phg ch, cũng c cả nhà c, hộ g đnh. Nhn cch ăn mc của ngi tg h th là nhng năm su mi, bảy mi.
Lúc nào Giang Luyện cũng nhìn cô.
Gng Luy ch từng t địa hnh th n bao giờ: "T h ngay ch gig chú là chụp ở đâu đấy?"
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
Thn Cn đp: "Qug T đ, to là Qug T cả. Ch đ chú cũng ch xem kỹ, m l q q thi, nhg mà khng c Đon tiu thư."
Sau bao nhiêu năm, bà đã được yên nghỉ.
Đ ri, khng c Đon tiu thư là ng khng thèm xem kỹ l. Xem tư lu g c, c mà tm thn tng th c.
Tân Từ lẩm bẩm: "Gì chứ."
Gng Luy t giận: "Th ci địa hnh n là sao?"
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
N đn vấn đ n Thn Cn vn r chuy nghp, ng đ v rm rm: "Ci n chu li khng u ri."
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
Ha ra đ là m ci thn, di tch chỉ khng m trăm kilomet vg, mà đ c hơn ba ng ngọn n đ hnh tam gic như cc bh ú rải rc khp n ri. Gia cc n đ là m khng đ bg phg, ngi Choang g n là "Lộng", dịch ra là "gc n đ". C đi k lộng chỉ nh đn m trng đ dăm ba c ng là đ ch cng. D b x thg kiu đ t theo số lng n của lộng, v dụ như ci thn tg h c t là thn năm trăm lộng.
Thỏi son đỏ giấu trong hộc bàn.
Thn Cn bùi ngùi: "Hi giờ ở nhng n n còn c th mở lg du lịch, c trư k th nghèo rớt. Ở n đ, đ đai ch đn ba mét vg, n chg đủ ba tấc bùn, khng trng đ c, chỉ c vài nhh c di l th. Xung qnh li chg c sng, tr m cũng khng đọng đ —— chu bit địa hnh Karst c? Độ thm thấu di lòng đ qu tốt, n m xng nư chỉ đủ cn tri bùn đ tr n xng, và thấm v đ thi. N đ n đ li chg c qung, chu n xem c ngi sống ở đ kiu g? Sống bg cch n?"
Thần Côn còn chưa xuất hiện.
Gng Luy h thổn tc, nhg anh li c t khng đg lm. Anh l sang mấy trang s: "Ơ, chu t tg h c nhà c c ngi d mà."
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
Thn Cn n: "Đg vậy, hoc phải n ngi d Trung Qc chg ta từ x đn nay l cng ci. Ci n đn cả d b x cũng phải n là bị nguyn rủa mà vn c nhng c ngi ở đ đ n q đ khc."
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
"Chu nhn t nhng ngọn n bh ú đ khng? Bọn họ đục đẽo nhà c tg đ, nghe n đng lnh, h nng. Chu n xem sống vậy c khc n tra tấn khng? Còn na, địa hnh n n khng đọng đ mà, n bọn họ đục đ l ao đựng nư. 'Đg n cũng thng' n nu nhn từ tr cao xng, nhng ao nư đủ m kch cỡ đ c cht như sao tr tr."
Cô không nghĩ tình hình sẽ như vậy.
Nghe ng n vậy, Gng Luy cũng phải knh n nhng ngi tg b hnh. Anh chậm ri l xem b h, ri bng hi: "Ho ch sống ng nghèo như vậy, sao họ khng chuyn đi nhỉ?"
Gà tuyết thong thả dạo bước ở dưới.
Thn Cn n: "Tiu Luy Luy, câu n của chu chg khc g khng c cơm ăn, sao khng ăn thịt. Chu th c th n đi là đi, đi đâu cũng sống đ —— nhg bọn họ khng bit ch, khng c ngh, đi ra ng đâu phải chuy dễ dg."
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
Ông li n th: "Nhg mà b giờ th họ đi ri. Chú hi 'đg n cũng thng', cậu ta n nhng năm 70, 80 th còn dăm ba hộ, c b giờ th chg còn ai cả."
Trời đất, con gì thế kia?
"Ngi đi ht, n cũng b hoang. Chú n v chu, n c ngi th thh ch 'tn'. N khng còn ngi th sao thh tn đ?"
Một thời thơ ấu vui tươi.
(*) 仙 (tn) = 人 (ngi) + 山 (n)
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
Gng Luy b ci, li tip tục l ra s. L m hi, tg lòng anh bng xt l m c gic l thg.
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
Anh nt nư ming, chậm ri l tip v pha trư, ci cùng cũng l đn n.
Sao cũng được hết.
B h đ r bnh thg, là hnh của m ng lo khng năm mi tu. Ông ta đang chp tay s lg, nghn cổ l như đang hng hớt chuy nhà hg xm. Mà ng ta khng phải trọng tâm của b h n. B h nh chụp phg ch, ng chg may lọt v ống knh thi, n phn hnh của ng ta ở st mép h —— nu là my h b giờ th chụp xg khng g là xa đi chụp li đ l, c nhng năm ấy chụp bg my cơ, khng th xem li đ, n bu phải gi li cả tấm n.
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
Cổ họng Gng Luy kh khốc, anh nhn kỹ b h m lt, ri nh n ra khi album, mang n v phòng tm.
Thế giới này thật đáng sợ.
Thn Cn đang lim dim thư thi, bng t h s trư m thay đ, li nghe đ ting bư ch th lng cng. Ông v vg túm cc khăn tăm đ ở b sang che ngi, ri qut l: "L g? Chu định l g?"
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
Cc khăn tm tri n tr m kn Gng Luy dở khc dở ci: "To là đ ng, chu c th l g chú?"
Hang động này không lớn lắm.
Anh đ b h đ cho Thn Cn: "Chú xem ngi n c phải Dm La khng?"
Mạnh Kính Tùng lạc trong ruột núi.
Dm La?
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Thn Cn sg sốt, v vg cm y b h, đeo cp knh dnh đy nư l m. Ảnh chụp đen trng, ngi li ở b mép h, n trng khng rõ rg lm. Nhg c l nh nhở trư đ của Gng Luy
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
Ông do dự: "Đg là kh giống, nhg chỉ c m tấm n th khng bit đ…"
Tại sao anh lại nói vậy?
Gng Luy c l ng: "T h bà cố Đon đn thăm thn năm trăm lộng c bao nhu tấm? Tấm h n là v tnh chụp đ, vậy nhng tấm khc th sao? C lẽ n cũng chụp đ khng? Chú chỉ chú nhng n c bà cố Đon, còn nhng ngi khc tr h chú c nhn khng?"
"Em soi đèn giúp anh nhé."
N xg anh li qy trở v gig tm h. Thn Cn ngi ngơ tg bn tm m lúc, ri cũng v vg l ngi, mc đ lao ra giúp đỡ.
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
T cả m b h ln qn đn thn năm trăm lộng đu đ mang ra kim tra, ci cùng quả nhn đ c thu hoch.
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
C m b hnh chụp ch bà cố Đon n chuy v ngi ta, xung qnh c kh nhu ngi đng xem hoc l vc của mnh —— mà tg đm ngi đng xem c cả Dm La. Tuy rg vn chỉ là nh v bối ch, nhg v ln n chụp đ chnh di, n c th nhn rõ đ.
Vòng tròn này không được mang đi.
Thn Cn nhn tấm hnh đ: "Sao… sao ch n cũng c t Dm La n th?"
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
Gng Luy còn ch kịp trả l, đi thoi đ vang l. Theo thng tin n thị tr m hnh th đg là cậu thanh nn b Vn Phg Ha.
Trèo lên đỉnh núi, cô dừng lại.
Anh ci v Thn Cn: "Ch n cũng c ng ta… nhg còn ch ht đâu, lt na s là li c ng ta tip n."
Một thời thơ ấu vui tươi.
Anh bấm nút nghe và b loa ng l.
Chân cẳng mềm nhũn làm cô không đi nổi.
Cậu thanh nn k lễ phép hi: "Anh Gng c ti nghe đi thoi khng?"
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
Gng Luy đp li cậu ta: "Ti đ nghe ri, cậu n thg đi."
Vòng tròn này không được mang đi.
Cậu thanh nn k hng giọng: "Là th n. Em đ ln h v chú đng nghp b T B ri. Chú ấy n hnh như là năm bảy mi lăm hay bảy mi su ấy. Tm li là lúc chú ấy bảy, tm tu từng gp Dm La ở n Cn Ln."
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
N Cn Ln?
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
Thn Cn căng thg, rõ rg ngi đ cũng vn nghe đ nhg ng vn c xch li gn.
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
Gng Luy th r tỉnh: "Ch chn khng? C k n là năm đ chú ấy còn nh n nhớ nhm khng?"
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
Thanh nn k r ch chn: "Tuyt đối khng nhm đ. C mấy nguy nh th n."
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
"M là di mo của Dm La r… đc bt, gng m đ nhn m ln là nhớ mi. Hai là k Dm La v n khng chủ đi m mnh mà còn dn theo m bà lo na. Ngọn n đ t ai t n k hai ngi họ xt th m ngi r tò mò. Chú ấy n là bà lo k r c phg độ, qun o tr ngi khng phải hg phổ thng. Chú ấy đi t hi chuy hai ngi họ, bà lo k còn cho chú m vn kẹo, tr giấy g kẹo là ting nư ng, kẹo ngoi!"
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
"Chú đng nghp của em còn tng là gp đ đc vụ nư ng cơ. Mấy năm ấy đấu tranh gi cấp c lt mà, n ai cũng ch gic. Chú ấy chy v n v bố mẹ, nhg bố mẹ chú ấy s dnh lu đn mnh, n khng cho n ra. Anh n xem chuy như vậy chú ấy c th nhớ nhm đ sao?"
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
"Qn trọng nh là… s k hai ngi đ v n th khng còn gp đ họ na. V mấy ng s tr n c trận tuyt lở. Đng nghp của em n là hai ngi đ cht tg trận tuyt lở ri."
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
Nghe đ hai ch "tuyt lở", tim Gng Luy gi tht li. Anh nhớ rg mnh từng nghe Mnh Thn Tư nh đn vc Đon Văn Hi cht v tuyt lở.
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
Anh n: "Ti gửi cho cậu m b hnh, cậu nhờ chú ấy nhn xem đ c phải là bà lo năm ấy khng nhé."
Cô không nghĩ tình hình sẽ như vậy.
S k n xg, anh tm m b h tng đối rõ rg của Đon Văn Hi tg t h, chụp li ri gửi q cho cậu thanh nn k.
Cái quái gì vậy?
Ngực Thn Cn đ như n trống, m đm xấu xt tg đu ng. Ông nhn Gng Luy, n nh: "Khng phải c?"
Một thời thơ ấu vui tươi.
Gng Luy n: "C phải hay khng th lt na sẽ bit."
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
Anh g q đi thoi b m Mnh Thn Tư q.
Vòng tròn này không được mang đi.
Mnh Thn Tư sang r nhanh. C còn ch ngủ. S k nhận đ đi thoi c khc th m cc o ở ng ri đi sang phòng Thn Cn. Vừa v phòng đ chê phòng lộn xộn: "C như bị cp ấy, khng còn ch đng na."
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
L nhỉ, vẻ m của hai ngi k trng là l. Mnh Thn Tư ci: "Sao th?"
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
Gng Luy n: "Thn Tư, ti hi c mấy chuy v bà cố Đon."
Trời đất, con gì thế kia?
T anh định hi v Đon Văn Hi, Mnh Thn Tư ngn ra.
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
"Bà cố Đon m ở n Cn Ln à?"
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
Mnh Thn Tư g đu: "Đg vậy, bà gp trận tuyt lở, t th… cũng chg tm đ."
Có con gì ở bên dưới.
"C c nhớ năm đ là năm bao nhu khng?"
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
Mnh Thn Tư nhu m: "Cụ th th phải hi Đi Nng Nng ti, nhg ti nhớ là khng năm bảy mi lăm, bảy mi su g đ."
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
Gng Luy l xem th gn tr t h, lúc Đon Văn Hi đn Qug T là lúc go mùa h thu năm bảy mi tư.
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
"Ti nhớ c từng n bà cố Đon đn Cn Ln là đ… tm xng rng?"
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
Đg vậy, mc dù chuy đ qu lâu, nhg Mnh Thn Tư vn khng sao u n: "Nghe Đi Nng Nng n, khng bit g sao bà cố Đon li nảy ra suy n như vậy…"
Sự cuốn hút không thể chối từ của cô.
"Na là trư đ bà ấy ch từng nh t xng rng hả?"
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
Mnh Thn Tư nhn Gng Luy bg h m ng ngờ: "Ừ, sao th?"
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
Ánh m c lt q đm giấy tờ bừa bi tr gig, di đ th u ra: "C phải tra m hi, chuy n li c ln qn đn bà cố Đon khng?"
Sao cũng được hết.
Đi thoi vang l, là tin nhn của cậu thanh nn k. Tin nhn chỉ c m dòng ch ——
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
Chú ấy nhận ra, đg là bà ấy.
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
Gng Luy im lng m lúc lâu, anh c đi thoi đi, thở dài: "Bà cố Đon đi tm xng rng khng phải là chuy đ nhn. Ch h bà đ gp Dm La ở Qug T, bit đ chuy xng rng n m đn n Cn Ln tm n. Ngi dn bà đn n Cn Ln chnh là Dm La."
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
"Nhg mà s k tuyt lở, bà cố Đon bin m, mà Dm La th khng. C cũng bit đấy, đn tận năm chn mi ba, ng ta vn còn l lao cng ở đ."
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
Mnh Thn Tư ngơ ngc nhn anh, tri tim tg ngực đ thnh thịch. C ng ngừng: "Vậy na là…"
Tân Từ nuốt nước bọt.
Gng Luy khẽ tip l: "Na là năm đ bà cố Đon gp phải chuy g, rốt cu là cht v tuyt lở hay v g khc… th Dm La là nh cng ci cùng."
Like this:

5 thoughts on "Xương Rồng | Quyển VI | Chương 07"

  1. trong này có mấy đoạn nói về địa hình, địa mạo, núi non chắc edit vất lắm! Cảm ơn bạn nhiều!!;)

    ReplyDelete
  2. "Trông cứ như những chiếc bánh u vung vẩy khắp nơi" -> bánh ú
    "anh lật sang mấy trang sau" -> Anh

    ReplyDelete
  3. "gương mặt đó nhìn một lần là nhỡ mãi" -> nhớ

    ReplyDelete
  4. Anonymous8.2.24

    Huhu mấy chương này toàn bị lỗi thui Li ơi

    ReplyDelete