LỊCH ĐĂNG

Do công việc tương đối bận nên mình sẽ set lịch đăng vào thứ 5 hàng tuần. Số lượng chương ngẫu nhiên tùy theo thời gian rảnh. Mình đang sửa lại xưng hô của các nhân vật với nhau nên có thể sẽ bị lệch so với các chương cũ nha.
Xương Rồng | Quyển VI | Chương 06

Xương Rồng Đốt Rương

Tác giả: Vĩ Ngư

Chuyển ngữ: Li


Đg như nhng g tnh tn ban đu, s k Khúc Tiu đi ri, Gng Luy l t g cho cậu thanh nn từng gp tg qu cho.
Trời đất, con gì thế kia?
Anh bo bin số xe và t c đg gn nhà Khúc Tiu cho cậu ta xg, th nhận đ m câu trả l ch chn: "Ci n th dễ thi, đ em sp xp. Chỉ cn tm đ camera ở gn đ th qu đơn gi. Nhu nh là m giờ em sẽ c kt quả cho anh. À còn m chuy…"
Cô không nghĩ tình hình sẽ như vậy.
Cậu ta p lg.
Trèo lên đỉnh núi, cô dừng lại.
Gng Luy ngc nhn: "Sao th?"
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
Thanh nn k do dự: "Vốn dĩ em định n v anh s v em còn ch ln h đ v b k. Chuy là th n, anh bit bọn em c h thống tr khp cả nư mà, nhng vụ đ xg b em đu tung l h thống đ m ngi cùng xem."
Trời đất, con gì thế kia?
Đg vậy, tr nay anh đ đ nghe chuy n ri. Thn Cn còn khen họ t tin na.
Cô sẽ chẳng bao giờ biết được.
"Hi ti vụ mấy g đnh ở qnh lò ha t mà em đang tra là vụ m, tng đng v vc vụ Dm La đ xg ri, n em m đăng n l. Nhg mà em vừa l xem bnh luận th t m đng nghp ở T B n rg, chú ấy đ từng gp ngi n."
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
T B?
Sao cũng được hết.
Từ Tng T đn Qug T ri li sang T B, mốc địa đim h xa đấy. Gng Luy hi th: "Cụ th là n n của T B? V cả từng gp là gp từ k n?"
Sao cũng được hết.
Cậu thanh nn k n: "Em khng quen chú ấy. B giờ chú ấy khng line, em đang cố ln h đ. Nhg mà theo thng tin của chú ấy th là ngi Thanh Hải, sinh năm 1968. Ch lúc chú ấy gp là khng nhng năm bảy mi. Em c n trư v anh m ting như vậy đ, đi k n đu tra xg xui em li g anh. Anh c y tâm đi, khu hu của bọn em là chuy nghp mà tinh t. Bọn em sẽ khng b st b c dấu vt n đâu."
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
Cúp đi thoi ri, Gng Luy ngn ngơ.
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
Năm bảy mi, Thanh Hải…
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
C th lm, Dm La b nhà đi từ nhng năm su mi, ci nhng năm tm mi đi l lao cng, năm chn mi ba bị tai nn q đ —— tg l lịch của ng ta, t cũng phải c hai ba mi năm khng rõ thng tin.
Hang động này không lớn lắm.
Hai ba mi năm ấy đủ đ ng ta đi b c n n, n c xt ở Thanh Hải cũng chg phải chuy kỳ l. Ch ng ta li từng bị bng lnh, mà ở ci n cao nguy như Thanh Hải, đừng n là bng lnh, c cht cng cũng là chuy bnh thg.
Giang Lê lấy túi xách ra.
Gng Luy mn n v Thn Cn m câu, nhg li c t đi k n c tin t rõ rg li n cũng khng muộn.
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Cậu thanh nn k b nhu nh là m giờ sẽ tra đ tin t v Mnh Thn Tư.
Hang động này không lớn lắm.
M giờ, khng bit phải l g cho ht na.
Tại sao anh lại nói vậy?
Gng Luy đi lang thang tr phố, nhn nhng d thg xu treo tr tg, li nhn nhng cc xe ln lờ tr phố. Vốn dĩ anh định chn bị sẵn l giải thch v Mnh Thn Tư, nhg do dòng xe qu nhộn nhịp, h đèn xe lúc s lúc tối l anh khng sao t trung đ.
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
V sao Khúc Tiu li n nhng ngi ở b Mnh Thn Tư, từ Đi Nng Nng đn Mnh Knh Tùng đu khng hoan nghh anh nhỉ?
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
Gng Luy c t r kh u: Anh c định l g đâu? Anh chg c mưu đ g v Mnh Thn Tư cả. Hi giờ hai ngi cũng chỉ là bn… à tr bn m tẹo đi. Nhg loi qn h n cũng đ đ đ phòng à? Hay là nhng ngi đ s anh tin th m, thh…
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Ci n c vẻ đg n, Gng Luy b ci. G t sơn quỷ lớn như vậy ch sẽ khng thch ngi g ch bnh thg.
Thỏi son đỏ giấu trong hộc bàn.
G ch…
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
Gng Luy ngi b mép phố.
Tại sao anh lại nói vậy?
Di ch anh vừa hay là cống tht nư ngm. Xuy q lớp hg r s, anh nhn t đ mg s nht tr m do h đèn đg r xng to thh. Anh ngng đu nhn bng đèn đg tr cao: g ch cao thấp tựa như h đèn tr cao và dòng nư b di. Ánh đèn t nhn sẽ cu đ xng nư, nhg h đèn đ ch từng và cũng sẽ khng là nư.
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
Đi thoi c tin nhn m.
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
Là tin nhn của cậu thanh nn k. Tg tin nhn là m địa chỉ.
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
Gng Luy đng ph dậy.
Cái quái gì vậy?
Đ nay no anh như đ đnh cng, n m ngi ngơ ngc ở đ cả ting. Sao anh li khng n đn vc Mnh Thn Tư là ngi gi gh sơn quỷ vng, n c nhu khả năng gp đ c nh là Tú Lam cư – sơn x Qu Lâm nhỉ?
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
***
Cô không nghĩ tình hình sẽ như vậy.
Tg khu vực sh của Tú Lam cư là m ch tng hn lon: Cc nh vn p vụ dừng nhận khch, sp xp li số phòng cho khch, và đ trống h tng tr cùng ra.
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
Tg khu chờ của khch sn, Mnh Knh Tùng ngi tr gh sofa dn dò Lộ Tam Minh. Du giọng đu n chuy của anh ta r bnh th, th Lộ Tam Minh cũng vn r lo s. Ông ta vừa nghe vừa dịch ngi l pha trư, cả ci mng chỉ khẽ bm v mép sofa thi.
Đã lâu không leo núi, tay chân bủn rủn cả.
Mnh Knh Tùng n: "Khng bit Thn Tư định ở đ bao lâu, nhg b giờ g ngi đn cũng khng đ. Ngi b n chú đu quen cả, tg lúc chu nghỉ phép, chú chn bị cc t giúp chu."
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
Lộ Tam Minh g đu như gi ti: "Ừ, ừ, vc của chú mà."
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
Ng mig n như vậy, nhg tg đu ng li l ch tng ban n.
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
S ting "uỳnh" vang tr đ, Lộ Tam Minh s c chuy g n đ rn rén li gn c. Ông th là lúc ấy khng định đi nghe trộm, nhg c ngi mà, l sao trh đ tâm l theo phg tr. K ấy T Từ đ d tai v c, mà tg hh lang li chg c ai…
Cảnh Như Tư bực bội nhìn xung quanh.
Thng cũng lng lẽ ghé tai cùng.
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
Âm thanh tg phòng lúc ln lúc đt, khng th nghe rõ đ, kn ng tò mò, d st ngi v c đ lng nghe mà qu m ho ch giờ của mnh: B T Từ là b trục c, còn ch ng là mép c.
Vòng tròn này không được mang đi.
Ông nghe t Mnh Thn Tư n: "Anh v Sơn Qu trai đi! Th n anh đừng c xt ở trư m em. V anh vn l than là anh t k ở nhà mà, b giờ anh ở nhà v v anh đi."
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
Lộ Tam Minh còn ch kịp ph ng li, th ch c đ bị mở ra.
Một thời thơ ấu vui tươi.
Ch tng đ
Bà Bảy đang khóc nức nở.
Là Mnh Thn Tư mở c nhg Mnh Knh Tùng cũng đng ngay b. Mà ci đu trơn bng của ng li như m mn đ cg xt ở trư m hai ngi.
Vòng tròn này không được mang đi.
May mà ng vn còn đng vng c mà ng v tg phòng th xấu hổ lm.
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
Nhg th n cũng vn xấu hổ. M Lộ Tam Minh đ bừng như đt khỉ, lan xng cả cổ và l cả tr ci đu bng lng của ng.
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
Mà T Từ th đ mn sự xt ch l của ng đ chun sang b cnh, đng dựa v tg, như th n giờ anh ta vn l đng đ ch vậy.
Trời đất, con gì thế kia?
Lộ Tam Minh khng dm ngng đu l, ng lng lẽ dịch ngi nhg đg cho Mnh Knh Tùng. Mnh Knh Tùng s sang li lớp o tr ngi, đi ra ng hh lang. S đ ch c phòng đ bị đng sm li —— Dù ch c ấy khng đ v ngi Lộ Tam Minh, nhg mà ng thà rg n đ v đu ng, đ ng đ tht khi vở tung xấu hổ n.
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
. . .
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
Nhg mà ng khng đ như nguy mà còn phải ngi đ nghe Mnh Knh Tùng dn dò nhng vc s n. Thng cg khâm p Mnh Knh Tùng hơn: ngi ta đ l tr l là c l do cả —— sự bnh tĩnh của Mnh Knh Tùng lúc n, c cho ng rèn luy cả đ ng cũng chg l đ.
Mạnh Kính Tùng lạc trong ruột núi.
Mnh Knh Tùng vn còn n.
Trên trời có một ráng mây màu đỏ.
"Nhg cc bà r qn tâm đn tnh hnh của Mnh tiu thư, nay chu khng ở đ, th cc bà còn lo lng hơn na. Ch chn sẽ c ngi đn hi chú, chú nhớ đ đấy."
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
Lộ Tam Minh ngỡ ngg: Đ là đ th n? Đ đn m độ n? —— cậu c th dn dò q qut hơn na khng?
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
Nhg mà Mnh Knh Tùng đ dn dò xg t cả, anh ta đng dậy k vali hh l đi: "Chú bận vc của chú đi, khng cn phải tiễn chu."
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
***
Cô mệt mỏi nằm gục xuống.
Cũng giống như r nhu khch sn b n, c đg dn v Tú Lam cư là m c đg vòng xuyn, đi v đ h r rối n Gng Luy b tài x taxi dừng xe ở ngay đu đg.
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
K đang r v pha khch sn, bng anh t ở c khch sn dừng m cc xe, c ngi đang b hh l v tg cốp xe, hnh như là Mnh Knh Tùng.
Tân Từ nuốt nước bọt.
Ngi đ b đ l xe xg th trèo ngay l gh li, n Gng Luy cũng khng nhn t rõ m ngi đ. Nhg k mui xe h xng, anh đ nhn t bin số xe.
Chiếc điện thoại bị bỏ quên trong ngăn bàn.
Bin số xe n anh vừa m nhờ ngi tra xg, n vn còn ấn tng.
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
Gng Luy n bụng: Vậy là… đi l à?
Thần Côn lẩm bẩm: "Được thôi."
Anh dừng ch li c t cc xe đ khng th lùi li pha s đ n định ra chn đg ở ch nút go, nhg v dự tnh th gn sai lm thh ra lỡ m.
Với độ cao này, cô thừa sức leo lên.
Mẹ kip, sao li th đ! Gng Luy khng kịp n nhu, c th đu theo l.
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
Tốc độ ban đu của xe còn chậm, anh c th chy theo đ, mà li xe phải thg xuy qn st gng cu hậu, n đu theo xe chỉ là chuy nh.
Một thời thơ ấu vui tươi.
Mnh Knh Tùng m li ra đ lt th đ nhn t c ngi đang đu theo xe.
Sự cuốn hút không thể chối từ của cô.
S k nhn kỹ, anh ta nhận ra đ là Gng Luy.
Sau bao nhiêu năm, bà đã được yên nghỉ.
Mnh Knh Tùng b ci, vừa nhấn ga vừa nhn gng cu hậu. K t Gng Luy thở hổn hn dừng li, khng đu theo na anh ta m gi tốc độ.
Vòng tròn này không được mang đi.
Bm theo xe gia thh phố khng dễ như tr đg n, v còn phải trh xe na. Ngay k Gng Luy c t khng còn hy vọng g, th cc xe k bng đi chậm li.
Gà tuyết thong thả dạo bước ở dưới.
Gng Luy vui mừng khn xit, ba ch bốn cg chy t. Ai ngờ ngi tg xe li cố trêu chọc anh, đ cc xe chy vọt l trư.
Sao cũng được hết.
Gng Luy khng đu na, anh c t Mnh Thn Tư khng ng thơ như vậy.
Chân cẳng mềm nhũn làm cô không đi nổi.
Cch đ khng xa, cc xe cũng dừng h li. C knh xe b ch tay li đ mở ra, m l kh ln lờ bay ra ng. M lt s c m cch tay vn ra g t thc.
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
Ci hh động g t thc ấy r giống như khu khch anh.
Có con gì ở bên dưới.
Gng Luy đi q đ.
Không phải củi lửa nhưng đốt được thành than.
K đn gn xe, anh m t rõ tg xe chỉ c mnh Mnh Knh Tùng. Anh ta đang nhả kh thc v tấm bùa bnh an treo tr xe.
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
Gng Luy đng ở ch cch gh li m mét, nhn anh ta m lt ri m n: "Tr l Mnh, anh như vậy th khng còn "knh" na đâu."
Nhìn kỹ thì chẳng thấy gì.
(*) Từ "knh" tg t của Mnh Knh Tùng c na là khe mnh
Vấn đề nằm ở chỗ đó.
Mnh Knh Tùng ci, cha bao thc l đ mở ra: "L điu khng?"
Chẳng lẽ là cô hoa mắt?
T Gng Luy nghm m khng đp l mnh, anh ta li rút tay v: "Bnh thg ti cũng chg hút. Nhg mà nay đ nghỉ phép n khng cn phải kng kị g na."
Mái tóc óng ả mượt mà của thi thể người chết.
"Tr l Mnh là ngi tận tâm tận lực v cng vc như vậy, sao c th b Mnh tiu thư ở đ còn mnh th đi nghỉ phép đ?"
Cô sẽ chẳng bao giờ biết được.
Mnh Knh Tùng n: "Lúc cậu r khi V Mộng Phg c đ li cho Thn Tư m b tranh và phng tc ln lc nhỉ? Chg bị ti đốt đi ri, Thn Tư khng nhận đ —— nay Thn Tư bit chuy th t giận cho ti nghỉ phép."
Giang Luyện nhìn Mạnh Thiên Tư.
N xg nhng l n, anh ta qy sang nhn Gng Luy, tng rg anh sẽ vui mừng hoc t giận, nhg mà chg c g cả.
Giang Lê lấy túi xách ra.
Giống như anh đ bit từ trư ri vậy. M lt s Gng Luy m hi anh ta: "Mnh tiu thư kt bn đu như vậy à? C ấy th chg hay bit g cả, t cả đu c ngi xp đ cho?"
Tình hình lúc này rất nguy cấp.
Mnh Knh Tùng đp: "Nu chỉ là kt bn th khng."
Thỏi son đỏ giấu trong hộc bàn.
N đn đ, anh ta bng đ chủ đ: "Cậu c bit khng, năm đ bà cố Đon yêu m ngi Anh, kt quả ngi nọ b hnh q đ, đ bà đ lòng chu du th gi, ba năm khng v nhà."
Cũng chính vì vậy, cô luôn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh.
Gng Luy bit đ là l mở đu, ch chn phải còn tip na n chỉ lg lng nghe.
Cái quái gì vậy?
"S n bà cũng v. Th ra k bà v còn ch đn ba mi tu, là độ tu đẹp nh. T cả m ngi đu vọng bà c th nhn v pha trư. Tg bài ht cũng ht ri mà tnh yêu cũ m đi, li c ngi m l bn —— n họ c n bng gi trư m bà đ bà n thng hơn."
Không biết vì sao cô lại thấy thích anh.
"Th là c m ng, bà cố Đon đn nhà thờ tổ của sơn quỷ tg Sơn Qu trai. Trư b tng của tổ tn bà bà, bà th cả đ khng y chng. Từ đ v s chg còn ai nh t nhng l ấy v bà na."
Hang động này không lớn lắm.
Gng Luy c dự c khng tốt.
Cảnh Như Tư bực bội nhìn xung quanh.
Mnh Knh Tùng nhn v pha anh, mn ci nhg li khng sao ci n n nụ ci đ r qui đ: "Năm su năm trư, Thn Tư, Thn Tư là ngi t hai tg st bao nhu năm th như vậy."
Thần Côn cứ tưởng cô sẽ rơi xuống.
"Lúc ấy ti…"
Bà Bảy đang khóc nức nở.
N đn đ anh ta dừng li, dùng ngn tr và ngn ci xoa d t điu thc vn còn chy. Th là tg mùi kh thc còn ln th m loi mùi kỳ l khc: "Lúc ấy ti mn k n li nhg khng th k đ. Cậu khng bit đâu, k c bé bực mnh th chg ai ngăn đ n cả."
Lúc nào Giang Luyện cũng nhìn cô.
Anh ta b điu thc đ t v tg lòng b tay: "Khng ai ép n, mà k ấy n còn qu trẻ, qu xúc động."
Mạnh Kính Tùng lạc trong ruột núi.
"Nhg cậu phải bit nhng ngi lớn l tg tư tng cũ như chg ti r coi trọng l th. Nh là nhng l th đ l ở trư m tổ tn bà bà —— nu khng ngăn đ c bé, th nhng g c bé n ra sẽ ăn sâu v tg xng cốt c bé, đi theo c bé cả đ."
Cô rất cố gắng nhưng vẫn không được.
"Bao nhu năm nay, ti cũng khng bit Thn Tư c hối hận khng…"
Tân Từ nuốt nước bọt.
Mnh Knh Tùng n đn đ th mn hút m h thc, nhg ri li nhận ra điu thc k đ bị chnh anh ta d t, mà châm điu na th khng c tâm trng n thi.
Cao Kinh Hồng gọi ngay cho Mạnh Thiên Tư.
Gng Luy n: "Cho n mấy ngi c đ phòng ti như vậy? Dù gia ti và Mnh tiu thư khng c g cả, nhg vn bị ngăn c?"
Tân Từ lẩm bẩm: "Gì chứ."
Mnh Knh Tùng ci: "Cậu ngốc à? Chg lẽ chg ti li đi đn lúc Thn Tư yêu sâu đậm ri m đ phòng? Nhng chuy n t nhn là phải phòng ngừa trư, c th d đ th d l ri —— Ti thừa nhận cch ti l khng hay ho g, lúc ấy Thn Tư cũng chg vui vẻ, nhg mấy ng nay c bé đ dn dịu đi ri…"
Sự cuốn hút không thể chối từ của cô.
"Nu khng v hm nay đ nhn gp li cậu, th chg phải vc n sẽ đi v dĩ vng sao?"
Bạch Thủy Tiêu là người sống sót cuối cùng.
Anh ta thở dài: "Còn như gia hai ngi c ci g hay khng, th cậu tự hi mnh đi. Chg lẽ ti và bà Năm ri h n b vc đ l à? Nhng l n hm nay ti cũng n v Thn Tư đ n suy n kỹ cg ri. C nhng t chỉ c mnh tự ngm ra thi, ngi khc khng giúp đ."
Bà cố Đoạn đã qua đời ở nơi này.
S đ anh ta kh động xe: "Đi đ. Nghỉ phép cũng đ. Ông đ đg đg là tr l, st ng phải đi đ phòng mấy chuy n, ng cũng bực lm c."
Anh nối hai sợi dây vào nhau.
Anh ta gim ch ga, phng xe đi m.
Mái tóc óng ả mượt mà của thi thể người chết.
***
Thần Côn còn chưa xuất hiện.
Gng Luy vừa v đn Tú Lam cư đ c nhận đ rõ rg bu khng kh n đ khc h trư: Phòng của anh ở tr tng cao nh, n vừa ra khi thang my đ t c hai ngi đng canh ở c. Nhn v tg hh lang, anh còn t đ m căn phòng c cả ngi đng canh ng c.
Cũng chính vì vậy, cô luôn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh.
Ch đ là phòng Mnh Thn Tư.
Sau bao nhiêu năm, bà đã được yên nghỉ.
Anh do dự m lt, c t vn n q ch hi c.
Lúc nào Giang Luyện cũng nhìn cô.
Ngi đng gc ng c nhận ra anh là ngi đi cùng Thn Cn n khng ngăn c anh, mà còn đng trh ra ng na.
Tại sao anh lại nói vậy?
Gng Luy gõ c.
Tân Từ lẩm bẩm: "Gì chứ."
Khng ai mở c, nhg ch chn là c ngi ở tg, bg khng đ chg c ngi đng canh ở c.
Gà tuyết thong thả dạo bước ở dưới.
Anh li gõ tip, ci cùng tg phòng cũng c ting động. Dg như ngi b tg đang t giận, n lúc đi đg c đ ng ci g đ. K ting bư ch ra đn c th li dừng li.
Một thời thơ ấu vui tươi.
Gng Luy đn rg c đang nhn ra ng thng q m mèo, n nhe răng ci v m mèo.
Thần Côn còn chưa xuất hiện.
M lt s, c phòng mở ra.
Chân cẳng mềm nhũn làm cô không đi nổi.
Mnh Thn Tư đ thay o ngủ. Cc o ngủ trng ngà bg gấm dài đn cg ch. Đi ch trn đ bao phủ tg cc dép bng của khch sn. M c ch nh nhn, mh khh, trng ngn. Tr m c ch khng còn đeo chg vg na, ch h n r qn trọng, n ng thg t mang.
Thế giới này thật đáng sợ.
C ngng đu nhn Gng Luy, ri li nhanh chng c xng, phn m m sg đ. Anh nhn ra s lg c, đg là b gh ngổn n cả. Xem ra Mnh Knh Tùng khng n dối, đg là c r giận, n đ trút ht l cc b.
Thế giới này thật đáng sợ.
N g b giờ nhỉ?
Có con gì ở bên dưới.
Gng Luy n t mục đch ban đu của mnh là đn đ giải thch, nhg mà b giờ c vẻ khng cn giải thch na.
"Em soi đèn giúp anh nhé."
Ci cùng li là Mnh Thn Tư mở l trư, c n: "Ti vừa m gp Thn Cn xg, chú ấy đ n v ti v tin trin của b n."
Bà ta nhìn cô chằm chằm.
À đg ri, Thn Cn, Gng Luy gn như đ qu m ng. B đu đ tài từ Thn Cn là sự lựa chọn đg đn, vừa khng mn c, li chg phải xấu hổ.
Trèo lên đỉnh núi, cô dừng lại.
Anh g đu: "Đg vậy, đi đu tra v Dm La th pht c r nhu manh mối, phải xem xét từ t m… nu c đ đn đ ri, th c đi cùng khng?"
"Em soi đèn giúp anh nhé."
Mnh Thn Tư ci gng: "Ti khng đi cùng đâu, ti r là… ti r bận…"
Mạnh Thiên Tư sửng sốt một hồi lâu.
Cả ngi c dựa ht v cnh c, mng tay khẽ c l lớp sơn của c: "Ti bận lm ấy. Ti c t ti n trở v th hơn. Nhng chuy n nhờ… nhờ cả hai ngi."
Nhìn kỹ thì chẳng thấy gì.
C lùi li pha s m, chậm ri đng c li.
Cô không nghĩ tình hình sẽ như vậy.
K t ch c đ sp khép li, Gng Luy bng bư l m chn c li.
Like this:

4 thoughts on "Xương Rồng | Quyển VI | Chương 06"

  1. kiên quyết lên anh ơi, thêm chút nữa là ôm đc người đẹp về nhà ròi ;)))
    ps: có lỗi sai viết tắt bạn nhé

    ReplyDelete
    Replies
    1. lỗi viết tắt ở đâu thế? tớ lười check quá ~~

      Delete
    2. À tớ vừa tìm thấy rồi nha

      Delete
  2. "nhưng ánh đèn đó chưa từng cũng sẽ không là nước." -> chưa từng và cũng sẽ không

    ReplyDelete